Chúa chết trên thập tự

Từ Thư Viện Tin Lành
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Ma-thi-ơ 27:45-61

45. Từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín, khắp cả xứ đều tối tăm mù mịt. 46. Ước chừng giờ thứ chín, Đức Chúa Jêsus kêu tiếng lớn lên rằng: Ê-li, Ê-li lam-ma sa-bách-ta-ni? nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! sao Ngài lìa bỏ tôi?

47. Có mấy người đứng đó, nghe kêu, thì nói rằng: Nó kêu Ê-li. 48. Liền có một người trong bọn họ chạy lấy một miếng bông đá, và thấm đầy dấm, để trên đầu cây sậy mà đưa cho Ngài uống. 49. Nhưng kẻ khác thì lại nói rằng: Hãy để vậy, coi thử có Ê-li đến giải cứu nó chăng.

50. Đức Chúa Jêsus lại kêu lên một tiếng lớn nữa, rồi trút linh hồn. 51. Và nầy, cái màn trong đền thờ, bị xé ra làm hai từ trên chí dưới, đất thì rúng động, đá lớn bể ra, 52. mồ mả mở ra, và nhiều thây của các thánh qua đời được sống lại.

53. Sau khi Đức Chúa Jêsus đã sống lại, các thánh đó ra khỏi mồ mả, đi vào thành thánh, và hiện ra cho nhiều người thấy. 54. Thầy đội và những lính cùng với người canh giữ Đức Chúa Jêsus, thấy đất rúng động và những điều xảy đến, thì sợ hãi lắm, mà nói rằng: Thật người nầy là Con Đức Chúa Trời.

55. Vả, có nhiều người đàn bà đứng coi ở đàng xa, là người đã đi theo Đức Chúa Jêsus từ xứ Ga-li-lê để hầu việc Ngài. 56. Trong những đàn bà đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri, mẹ của Gia-cơ và Giô-sép, và mẹ hai con trai của Xê-bê-đê.

57. Đến chiều tối, có một người giàu, ở thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-sép, chính là một môn đồ của Đức Chúa Jêsus, 58. đến nơi Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Phi-lát bèn truyền cho. 59. Giô-sép lấy xác Ngài mà bọc trong tấm vải liệm trắng, 60. và đưa để trong một cái huyệt mới mà người đã khiến đục cho mình trong hòn đá; đoạn, lăn một hòn đá lớn đến trước cửa mồ, rồi đi. 61. Có Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác ở đó, ngồi đối ngang huyệt.

Mác 15:33-47

33. Vào giờ thứ sáu, bóng tối đã bao trùm cả xứ cho đến giờ thứ chín. 34. Đến giờ thứ chín, Đức Chúa Jesus kêu lớn tiếng: "Ê-lô-i, Ê-lô-i, lam-ma-sa-bách-ta-ni?" - nghĩa là: Đức Chúa Trời của Con, Đức Chúa Trời của Con, sao Ngài lìa bỏ Con?

35. Vài người đứng gần, nghe vậy, nói rằng: "Kìa! Hắn gọi Ê-li!" 36. Một người chạy đi lấy một miếng xốp thấm đầy giấm, gắn trên cây sậy, đưa cho Ngài uống, rồi nói: "Chúng ta hãy chờ xem Ê-li có đến đem hắn xuống không."

37. Nhưng Đức Chúa Jesus kêu lên một tiếng thật lớn, rồi trút hơi thở cuối cùng.

38. Bức màn trong đền thờ bị xé làm đôi từ trên xuống dưới. 39. Viên đội trưởng đứng đối diện Ngài, thấy Ngài trút hơi thở cuối cùng như vậy thì nói: "Thật vậy, người nầy là Con Đức Chúa Trời!"

40. Cũng có các phụ nữ đứng nhìn từ xa; trong số những người đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ của Gia-cơ nhỏ và Giô-sép, và Sa-lô-mê, 41. đây là những người đã theo và phục vụ Đức Chúa Jesus khi Ngài còn ở Ga-li-lê; cũng có nhiều người khác, là những người đã cùng lên Giê-ru-sa-lem với Ngài.

42. Trời đã tối, vì hôm ấy là ngày Chuẩn Bị, tức là ngày trước ngày sa-bát, 43. nên Giô-sép, người A-ri-ma-thê, là một thành viên khả kính của Hội Đồng, và là người đang trông đợi vương quốc của Đức Chúa Trời, đã mạnh dạn đến gặp Phi-lát, xin thi hài của Đức Chúa Jesus.

44. Phi-lát ngạc nhiên là Ngài đã chết. Ông đã gọi viên đội trưởng đến, và hỏi xem Ngài đã chết hay chưa. 45. Khi đã biết từ viên đội trưởng, Ông cho phép giao thi hài cho Giô-sép.

46. Giô-sép mua một tấm vải gai, đem Ngài xuống, quấn Ngài trong tấm vải gai, rồi đặt Ngài vào một phần mộ đã được đục từ trong đá. Rồi ông lăn một tảng đá chặn cửa mộ.

47. Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri, thân quyến của Giô-sép, thấy nơi Ngài được an táng.

Lu-ca 23:44-56

44. Khi đó, ước giờ thứ sáu, khắp xứ đều tối tăm cho đến giờ thứ chín. 45. Mặt trời trở nên tối, và màn trong đền thờ xé chính giữa ra làm hai. 46. Đức Chúa Jêsus bèn kêu lớn rằng: Hỡi Cha, tôi giao linh hồn lại trong tay Cha! Ngài vừa nói xong thì tắt hơi. 47. Thầy đội thấy sự đã xảy ra, ngợi khen Đức Chúa Trời rằng: Thật người nầy là người công bình. 48. Cả dân chúng đi xem, thấy nông nổi làm vậy, đấm ngực mà trở về. 49. Song những kẻ quen biết Đức Chúa Jêsus và các người đàn bà theo Ngài từ xứ Ga-li-lê, đều đứng đằng xa mà ngó.

50. Có một người, tên là Giô-sép, làm nghị viên tòa công luận, là người chánh trực công bình, 51. không đồng ý và cũng không dự việc các người kia đã làm. Người ở A-ri- ma-thê, là thành thuộc về xứ Giu-đê, vẫn trông đợi nước Đức Chúa Trời. 52. Người bèn đi đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. 53. Khi đã đem xác Ngài xuống khỏi cây thập tự, người lấy vải liệm mà bọc, rồi chôn trong huyệt đã đục nơi hòn đá, là huyệt chưa chôn ai hết. 54. Bấy giờ là ngày sắm sửa, và ngày Sa-bát gần tới. 55. Các người đàn bà đã từ xứ Ga-li-lê đến với Đức Chúa Jêsus, theo Giô-sép, xem mả và cũng xem xác Ngài đặt thể nào. Khi trở về, họ sắm sửa những thuốc thơm và sáp thơm. 56. Ngày Sa-bát, họ nghỉ ngơi theo luật lệ.

Giăng 19:25-42

25. Tại một bên thập tự giá của Đức Chúa Jêsus, có mẹ Ngài đứng đó, với chị mẹ Ngài là Ma-ri vợ Cơ-lê-ô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len nữa. 26. Đức Chúa Jêsus thấy mẹ mình, và một môn đồ Ngài yêu đứng gần người, thì nói cùng mẹ rằng: Hỡi đàn bà kia, đó là con của ngươi! 27. Đoạn, Ngài lại phán cùng người môn đồ rằng: Đó là mẹ ngươi! Bắt đầu từ bấy giờ, môn đồ ấy rước người về nhà mình.

28. Sau đó, Đức Chúa Jêsus biết mọi việc đã được trọn rồi, hầu cho lời Kinh Thánh được ứng nghiệm, thì phán rằng: Ta khát. 29. Tại đó, có một cái bình đựng đầy giấm. Vậy, họ lấy một miếng bông đá thấm đầy giấm, buộc vào cây ngưu tất đưa kề miệng Ngài. 30. Khi Đức Chúa Jêsus chịu lấy giấm ấy rồi, bèn phán rằng: Mọi việc đã được trọn; rồi Ngài gục đầu mà trút linh hồn.

31. Vì bấy giờ là ngày sắm sửa về ngày Sa-bát, mà Sa-bát nầy là rất trọng thể, nên dân Giu-đa ngại rằng những thây còn treo lại trên thập tự giá trong ngày Sa-bát chăng, bèn xin Phi-lát cho đánh gãy ống chân những người đó và cất xuống. 32. Vậy, quân lính lại, đánh gãy ống chân người thứ nhất, rồi đến người kia, tức là kẻ cùng bị đóng đinh với Ngài. 33. Khi quân lính đến nơi Đức Chúa Jêsus, thấy Ngài đã chết rồi, thì không đánh gãy ống chân Ngài; 34. nhưng có một tên lính lấy giáo đâm ngang sườn Ngài, tức thì máu và nước chảy ra. 35. Kẻ đã thấy thì làm chứng về việc đó, (lời chứng của người là thật, và người vẫn biết mình nói thật vậy), hầu cho các ngươi cũng tin. 36. Vì điều đó xảy ra, cho được ứng nghiệm lời Thánh Kinh nầy: Chẳng một cái xương nào của Ngài sẽ bị gãy. 37. Lại có lời Kinh Thánh nầy nữa: Chúng sẽ ngó thấy người mà mình đã đâm.

38. Sau đó, Giô-sép người A-ri-ma-thê, làm môn đồ Đức Chúa Jêsus một cách kín giấu, vì sợ dân Giu-đa, xin phép Phi-lát cho lấy xác Đức Chúa Jêsus; thì Phi-lát cho phép. Vậy, người đến và lấy xác Ngài. 39. Ni-cô-đem, là người khi trước đã tới cùng Đức Chúa Jêsus trong ban đêm, bấy giờ cũng đến, đem theo độ một trăm cân một dược hòa với lư hội. 40. Vậy, hai người lấy xác Đức Chúa Jêsus, dùng vải gai và thuốc thơm gói lại, theo như tục khâm liệm của dân Giu-đa. 41. Vả, tại nơi Ngài bị đóng đinh, có một cái vườn, trong vườn đó có một cái huyệt mới, chưa chôn ai. 42. Ấy là nơi hai người chôn Đức Chúa Trời, vì bấy giờ là ngày sắm sửa của dân Giu-đa, và mộ ấy ở gần.



Tài Liệu

Liên Kết