Rô-ma: Chương 10
Mục lục
Bản Dịch Việt Ngữ
Sự Công Chính Đến Từ Ðức Tin
1. Thưa các anh em! Thật vậy, niềm ao ước của lòng tôi và tôi khẩn xin với Đức Chúa Trời để cho họ được cứu. 2. Tôi làm chứng về họ rằng họ có lòng nhiệt thành với Đức Chúa Trời, nhưng không theo sự hiểu biết. 3. Vì không biết sự công chính của Đức Chúa Trời, và tìm cách lập sự công chính của riêng mình, cho nên họ không thuận phục sự công chính của Đức Chúa Trời. 4. Đấng Christ chính là sự kết thúc của luật pháp, để mọi người tin thì nhận được sự công chính.
5. Môi-se đã viết về sự công chính đến từ luật pháp rằng người nào thực hành nó sẽ sống theo điều đó. 6. Tuy nhiên sự công chính đến từ đức tin nói thế nầy: “Các ngươi đừng nói trong lòng mình rằng: ‘Ai sẽ lên trời?’ với hàm ý là để đem Đấng Christ xuống; 7. hay là: ‘Ai sẽ xuống vực sâu?’ với hàm ý là để đem Đấng Christ từ cõi chết lên.” 8. Nhưng lời ấy nói gì? “Lời ở gần anh em, trong miệng anh em, và trong lòng anh em”; đó là lời của đức tin mà chúng tôi rao giảng, 9. để nếu miệng anh em nói lời xưng nhận rằng Đức Chúa Jesus là Chúa, và lòng anh em tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ cõi chết sống lại, anh em sẽ được cứu. 10. Bởi vì ai tin trong lòng thì được xưng công chính, tuyên xưng nơi miệng thì được cứu rỗi. 11. Vì Kinh Thánh đã nói: “Người nào tin Ngài sẽ không bị hổ thẹn.” 12. Như vậy, không có sự phân biệt giữa người Do Thái và người Hy Lạp, bởi vì có cùng một Chúa cho mọi người, là Đấng rộng lượng với tất cả người nào kêu cầu Ngài. 13. Bởi vì “ai kêu cầu danh Chúa, thì người đó sẽ được cứu.”
14. Nhưng làm sao họ có thể kêu cầu Ðấng mà họ chưa tin? Làm sao họ có thể tin Ðấng mà họ chưa nghe? Làm sao họ có thể nghe nếu không được rao giảng? 15. Làm sao họ có thể rao giảng nếu họ không được sai đi? Như có chép rằng: “Bàn chân của những người rao truyền sự bình an, của những người rao truyền Phúc Âm phước hạnh, xinh đẹp là dường nào!” 16. Nhưng không phải mọi người đều vâng theo Phúc Âm; bởi vì Ê-sai đã nói: “Lạy Chúa! Ai tin lời tường thuật của chúng con?” 17. Như vậy, tin là nhờ nghe - nghe lời của Đấng Christ.
18. Nhưng tôi hỏi: “Họ đã được nghe chưa?” Vâng! Bởi vì: “tiếng của sứ giả đã vang ra khắp đất, và lời của họ đã truyền đến tận cùng thế giới.”
19. Tôi lại hỏi: “Có phải người Y-sơ-ra-ên không hiểu?” Thứ nhất, Môi-se nói: “Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với những dân không phải là dân; Ta sẽ giận các ngươi - một dân thiếu hiểu biết.” 20. Hơn nữa, Ê-sai đã mạnh dạn nói rằng: “Những người không tìm kiếm Ta thì đã gặp được Ta; Ta đã tỏ mình ra cho những người chẳng cầu hỏi Ta.” 21. Nhưng về dân Y-sơ-ra-ên, Ngài phán: “Suốt ngày Ta dang tay của ta hướng về một dân tộc bất tuân và bội nghịch.”
Bản Dịch Đại Chúng
Sự Công Chính Đến Từ Ðức Tin
Thưa các anh em! Thật vậy, niềm ao ước của lòng tôi và lời khẩn xin của tôi với Đức Chúa Trời là để cho dân Do Thái được cứu. Tôi làm chứng về họ rằng họ có lòng nhiệt thành với Đức Chúa Trời, nhưng không theo sự hiểu biết. Vì không biết sự công chính của Đức Chúa Trời, và tìm cách lập sự công chính của riêng mình, cho nên họ không thuận phục sự công chính của Đức Chúa Trời.
Đấng Christ chính là kết thúc của luật pháp, để mọi người tin thì nhận được sự công chính.
Môi-se đã viết về sự công chính đến từ luật pháp rằng người nào thực hành luật pháp sẽ sống theo nó.
Tuy nhiên sự công chính đến từ đức tin nói thế nầy: “Các ngươi đừng nói trong lòng mình rằng: ‘Ai sẽ lên trời?’ - với hàm ý là để đem Đấng Christ xuống; hay là: ‘Ai sẽ xuống vực sâu?’ - với hàm ý là để đem Đấng Christ từ cõi chết lên.” Nhưng lời ấy nói gì? “Lời ở gần anh em, trong miệng anh em, và trong lòng anh em”; đó là lời của đức tin mà chúng tôi rao giảng, để nếu miệng anh em nói lời xưng nhận rằng Đức Chúa Jesus là Chúa, và lòng anh em tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ cõi chết sống lại, anh em sẽ được cứu. Bởi vì ai tin trong lòng thì được xưng công chính, tuyên xưng nơi miệng thì được cứu rỗi. Bởi vì Kinh Thánh nói: “Người nào tin Ngài sẽ không bị hổ thẹn.”
Như vậy, không có sự phân biệt giữa người Do Thái và người Hy Lạp, vì có cùng một Chúa cho mọi người, là Đấng rộng lượng với tất cả người nào kêu cầu Ngài; bởi vì “ai kêu cầu danh Chúa thì người đó sẽ được cứu.”
Nhưng làm sao họ có thể kêu cầu Ðấng mà họ chưa tin? Làm sao họ có thể tin Ðấng mà họ chưa nghe? Làm sao họ có thể nghe nếu không được rao giảng? Làm sao sứ giả có thể rao giảng nếu họ không được sai đi? Như có chép rằng: “Bàn chân của những người rao truyền sự bình an, của những người rao truyền Phúc Âm phước hạnh, xinh đẹp là dường nào!”
Tuy nhiên, không phải mọi người đều sẽ vâng theo Phúc Âm; bởi vì Ê-sai đã nói: “Lạy Chúa! Ai tin lời tường thuật của chúng con?” Như vậy, tin là nhờ nghe - nghe lời của Đấng Christ.
Nhưng tôi hỏi: “Họ đã được nghe chưa?” Vâng! Bởi vì: “tiếng của sứ giả đã vang ra khắp đất, và lời của họ đã truyền đến tận cùng thế giới.”
Tôi lại hỏi: “Có phải người Y-sơ-ra-ên chưa hiểu?” Thứ nhất, Môi-se nói: “Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với những dân không phải là dân; Ta sẽ giận các ngươi - một dân thiếu hiểu biết.” Hơn nữa, Ê-sai đã mạnh dạn nói rằng: “Những người không tìm kiếm Ta thì đã gặp được Ta; Ta đã tỏ mình ra cho những người chẳng cầu hỏi Ta.” Nhưng về dân Y-sơ-ra-ên, Ngài phán: “Suốt ngày Ta dang tay của ta hướng về một dân tộc bất tuân và bội nghịch.”
Bản Dịch Ngữ Căn
1. Anh em! Niềm ao ước của lòng tôi và lời khẩn xin của tôi với Đức Chúa Trời đó là để cho họ được cứu. 2. Tôi làm chứng về họ rằng họ có lòng nhiệt thành với Đức Chúa Trời, nhưng không theo sự hiểu biết. 3. Vì không biết sự công chính của Đức Chúa Trời, và tìm cách lập sự công chính của riêng mình, cho nên họ không thuận phục sự công chính của Đức Chúa Trời. 4. Đấng Christ chính là sự kết thúc của luật pháp, để mọi người tin thì nhận được sự công chính.
5. Môi-se đã viết về sự công chính đến từ luật pháp rằng người nào thực hành nó sẽ sống theo điều đó. 6. Tuy nhiên sự công chính đến từ đức tin nói thế nầy: “Các ngươi đừng nói trong lòng mình rằng: ‘Ai sẽ lên trời?’ - với hàm ý là để đem Đấng Christ xuống; 7. hay là: ‘Ai sẽ xuống vực sâu?’ - với hàm ý là để đem Đấng Christ từ cõi chết lên.” 8. Nhưng lời ấy nói gì? “Lời ở gần anh em, trong miệng anh em, và trong lòng anh em”; đó là lời của đức tin mà chúng tôi rao giảng, 9. để nếu miệng anh em nói lời xưng nhận rằng Đức Chúa Jesus là Chúa, và lòng anh em tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ cõi chết sống lại, anh em sẽ được cứu. 10. Vì ai tin trong lòng thì được xưng công chính, tuyên xưng nơi miệng thì được cứu rỗi. 11. Bởi vì Kinh Thánh nói: “Người nào tin Ngài sẽ không bị hổ thẹn.” 12. Như vậy, không có sự phân biệt giữa người Do Thái và người Hy Lạp, vì có cùng một Chúa cho mọi người, là Đấng rộng lượng với tất cả người nào kêu cầu Ngài. 13. Bởi vì “ai kêu cầu danh Chúa thì người đó sẽ được cứu.”
14. Nhưng làm sao họ có thể kêu cầu Ðấng mà họ chưa tin? Làm sao họ có thể tin Ðấng mà họ chưa nghe? Làm sao họ có thể nghe nếu không được rao giảng? 15. Làm sao họ có thể rao giảng nếu họ không được sai đi? Như có chép rằng: “Bàn chân của những người rao truyền sự bình an, của những người rao truyền Phúc Âm phước hạnh, xinh đẹp là dường nào!” 16. Nhưng không phải mọi người đều vâng theo Phúc Âm; bởi vì Ê-sai đã nói: “Lạy Chúa! Ai tin lời tường thuật của chúng con?” 17. Như vậy, tin là nhờ nghe - nghe lời của Đấng Christ.
18. Nhưng tôi hỏi: “Họ đã được nghe chưa?” Vâng! Bởi vì: “tiếng của họ đã vang ra khắp đất, và lời của họ đã truyền đến tận cùng thế giới.”
19. Tôi lại hỏi: “Có phải người Y-sơ-ra-ên không hiểu?” Thứ nhất, Môi-se nói: “Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với những dân không phải là dân; Ta sẽ giận các ngươi - một dân thiếu hiểu biết.” 20. Hơn nữa, Ê-sai đã mạnh dạn nói rằng: “Những người không tìm kiếm Ta thì đã gặp được Ta; Ta đã tỏ mình ra cho những người chẳng cầu hỏi Ta.” 21. Nhưng về dân Y-sơ-ra-ên, Ngài phán: “Suốt ngày Ta dang tay của ta hướng về một dân tộc bất tuân và bội nghịch.”
Bản Dịch 1925
1. Hỡi anh em, sự ước ao trong lòng tôi và lời tôi vì dân Y-sơ-ra-ên cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời, ấy là cho họ được cứu. 2. Vì tôi làm chứng cho họ rằng họ có lòng sốt sắng về Đức Chúa Trời, nhưng lòng sốt sắng đó là không phải theo trí khôn. 3. Bởi họ không nhận biết sự công bình của Đức Chúa Trời và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời; 4. vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
5. Vả, Môi-se luận sự công bình đến bởi luật pháp cách nầy: Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà sống. 6. Nhưng sự công bình đến bởi đức tin, thì nói như vầy: Chớ nói trong lòng ngươi rằng: Ai sẽ lên trời? ấy là để đem Đấng Christ xuống; 7. hay là: Ai sẽ xuống vực sâu? ấy là để đem Đấng Christ từ trong kẻ chết lại lên. 8. Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức tin mà chúng ta giảng dạy. 9. Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; 10. vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi. 11. Vả, Kinh-Thánh nói rằng: Kẻ nào tin Ngài sẽ chẳng bị hổ thẹn. 12. Trong người Giu-đa và người Gờ-réc không có sự phân biệt gì hết, vì họ có chung một Chúa, giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin Ngài. 13. Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu.
14. Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao giảng, thì nghe làm sao? 15. Lại nếu chẳng ai được sai đi, thì rao giảng thể nào? như có chép rằng: Những bàn chân kẻ rao truyền tin Lành là tốt đẹp biết bao!
16. Nhưng chẳng phải mọi người đều nghe theo tin lành đâu; vì Ê-sai có nói rằng: Lạy Chúa, ai tin lời chúng tôi rao giảng? 17. Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng. 18. Nhưng tôi hỏi: Có phải là họ chưa nghe chăng? Trái lại, Tiếng của các sứ giả đã vang khắp đất, Và lời của sứ giả đã đạt đến cùng thế gian. 19. Tôi lại hỏi: Thế mà dân Y-sơ-ra-ên chẳng biết chi hết sao? Môi-se đã nói rằng: Ta sẽ giục lòng ganh tị các ngươi bởi kẻ chẳng phải là dân; Ta sẽ chọc giận các ngươi bởi một dân ngu dốt. 20. Lại Ê-sai nói cách bạo dạn rằng: Những kẻ chẳng tìm kiếm ta thì đã gặp thấy ta, Ta đã tỏ mình ra cho kẻ chẳng hỏi han ta. 21. Song về dân Y-sơ-ra-ên, thì rằng: Ta đã giơ tay ra cả ngày hướng về dân bội nghịch và hay nói trái.
Bản Dịch 2011
Người Do-thái Cần Tin Nhận Sự Công Chính Bởi Ðức Tin
1 Thưa anh chị em, sự ao ước trong lòng tôi và điều tôi cầu xin Ðức Chúa Trời cho dân I-sơ-ra-ên là họ được cứu. 2 Tôi có thể làm chứng rằng họ rất nhiệt thành đối với Ðức Chúa Trời, nhưng lòng nhiệt thành ấy không đặt nền tảng trên tri thức. 3 Vì không biết cách Ðức Chúa Trời làm cho người ta được xưng công chính và muốn cậy sức riêng mình để đạt đến sự công chính, họ đã không chịu phục dưới cách làm cho được xưng công chính của Ðức Chúa Trời. 4 Vì Ðấng Christ chính là cứu cánh của Luật Pháp, để ai tin Ngài sẽ được xưng công chính.
Ơn Cứu Rỗi Cho Mọi Người
5 Môi-se viết về sự công chính đến bởi Luật Pháp rằng,
“Hễ ai làm theo những điều ấy sẽ được sống.”
6 Nhưng về sự công chính đến bởi đức tin, ông nói,
“Ngươi đừng tự nhủ trong lòng rằng, ‘Ai sẽ lên trời?’”
(Ngụ ý: để đem Ðấng Christ xuống), 7 hoặc
‘Ai sẽ xuống vực thẳm?’
(Ngụ ý: để đem Ðấng Christ từ cõi chết lên). 8 Nhưng điều ấy nói gì?
“Lời ở gần ngươi, trong miệng ngươi, và trong lòng ngươi.”
(Ðó là lời đức tin chúng tôi rao giảng). 9 Vì nếu miệng bạn xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Chúa, và lòng bạn tin rằng Ðức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại từ cõi chết, bạn sẽ được cứu. 10 Vì ai tin trong lòng sẽ được xưng công chính, và ai xưng nhận bằng môi miệng sẽ được cứu, 11 vì Kinh Thánh dạy,
“Ai tin Ngài sẽ không bị hổ thẹn.”
12 Thế thì không có sự phân biệt giữa người Do-thái và người Hy-lạp, vì họ có cùng một Chúa; Ngài là Chúa chung của mọi người, và Ngài ban phước dồi dào cho những ai kêu cầu Ngài, 13 vì
“Ai kêu cầu danh Chúa sẽ được cứu.”
14 Nhưng làm sao họ có thể kêu cầu Ðấng họ chưa tin? Làm sao họ có thể tin Ðấng họ chưa nghe? Làm sao họ có thể nghe nếu không ai rao giảng? 15 Làm sao họ có thể rao giảng nếu họ không được sai đi? Như có chép rằng,
“Bàn chân của những người rao truyền Tin Mừng đẹp biết bao!”
16 Nhưng không phải mọi người sẽ vâng theo Tin Mừng, vì Ê-sai nói,
“Lạy Chúa, ai tin những gì chúng con rao báo?”
17 Như vậy đức tin đến bởi những gì người ta nghe, và những gì người ta cần nghe là lời của Ðấng Christ được rao giảng.
18 Nhưng tôi xin hỏi, họ đã được nghe chưa?
Họ đã được nghe rồi, vì
“Âm thanh chúng đã lan truyền khắp đất,
Và lời chúng đã vang đến cùng tận địa cầu.”
19 Nhưng tôi xin hỏi thêm, có phải người I-sơ-ra-ên không hiểu chăng?
Trước hết xin nghe Môi-se kể lại,
“Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với một dân không đáng gọi là một dân;
Bởi một dân khờ khạo, Ta sẽ làm cho các ngươi tức giận.”
20 Ê-sai đã rất bạo dạn thuật lại,
“Những kẻ chẳng tìm kiếm Ta đã tìm được Ta;
Ta đã tỏ Ta ra cho những kẻ chẳng cầu hỏi Ta.”
21 Nhưng đối với dân I-sơ-ra-ên, Ngài phán,
“Suốt ngày Ta dang hai tay ra hướng về một dân không vâng lời và chống nghịch.”
Lòng Thương Xót của Ðức Chúa Trời Ðối Với Dân Do-thái
1 Vậy tôi xin hỏi, có phải Ðức Chúa Trời đã loại bỏ dân Ngài chăng?
Chẳng hề như vậy! Vì tôi cũng là một người I-sơ-ra-ên, một hậu duệ của Áp-ra-ham, thuộc chi tộc Bên-gia-min. 2 Ðức Chúa Trời chưa từ bỏ dân Ngài, một dân Ngài đã biết trước.
Anh chị em không biết Kinh Thánh chép gì về chuyện Ê-li sao? Thể nào ông ấy đã tố cáo dân I-sơ-ra-ên trước mặt Ðức Chúa Trời,
3 “Lạy Chúa, họ đã giết các tiên tri của Ngài, họ đã phá đổ các bàn thờ Ngài, chỉ một mình con còn sót lại, thế mà bây giờ họ đang lùng bắt để lấy mạng con.”
4 Nhưng Ðức Chúa Trời đã đáp lại với ông thế nào?
“Ta đã để dành cho Ta bảy ngàn người chưa quỳ gối trước Ba-anh.”
5 Ngày nay cũng vậy, có một số người còn sót lại do được chọn bởi ân sủng. 6 Nhưng nếu là bởi ân sủng thì chẳng cần đến việc làm nữa; bằng không, ân sủng chẳng còn là ân sủng.
7 Vậy thì sao?
Dân I-sơ-ra-ên không đạt những gì họ đã tìm kiếm, nhưng những người được chọn lại đạt, và số người còn lại thì cứng lòng, 8 như có chép,
“Ðức Chúa Trời đã cho họ một tâm linh hôn mê, mắt họ không thấy, tai họ không nghe, cho đến ngày nay.”
9 Ða-vít cũng nói,
“Nguyện bàn tiệc của chúng trở thành một cái bẫy và một cạm bẫy,
Một cớ vấp ngã và một hình phạt đích đáng cho chúng.
10 Nguyện mắt chúng đui mù để chẳng còn trông thấy,
Nguyện lưng chúng cụp xuống luôn luôn.”
Ơn Cứu Rỗi Ðến Các Dân Ngoại
11 Tôi xin hỏi rằng, có phải dân I-sơ-ra-ên vấp chân như thế để ngã nhào chăng?
Chẳng hề như vậy! Nhưng bởi sự phạm tội của họ, ơn cứu rỗi đã đến với các dân ngoại, khiến họ phải ganh tức. 12 Vậy nếu sự phạm tội của họ đã đem phước hạnh dồi dào đến thế gian, và sự thất bại của họ đã đem phước hạnh dồi dào đến các dân ngoại, thì khi họ hoàn toàn tiếp nhận ơn cứu rỗi, sự đầy trọn của họ sẽ dồi dào hơn biết dường nào!
13 Bây giờ tôi xin thưa với anh chị em là những người thuộc các dân ngoại: Với tư cách là sứ đồ cho các dân ngoại, tôi lấy làm vinh hạnh về chức vụ tôi, 14 mong sao nhờ đó có thể kích thích đồng bào tôi sinh lòng ganh tức, hầu cứu được một số người trong họ. 15 Vì nếu việc họ bị loại bỏ đã đem lại sự giải hòa cho thế gian, thì khi họ được nhận lại, sự thể sẽ ra sao, nếu không phải là cải tử hoàn sinh?
Cây Ô-liu Hoang và Cây Ô-liu Tốt
16 Nếu nắm bột dâng lên làm của lễ đầu mùa là thánh thì cả đống bột cũng thánh; nếu cái rễ là thánh thì các nhánh cũng thánh. 17 Nhưng nếu một vài nhánh bị chặt bỏ, và bạn là nhánh ô-liu hoang được tháp vào chỗ của chúng để hưởng nhựa sống phong phú từ rễ của cây ô-liu tốt, 18 thì xin bạn đừng đắc chí mà khinh dể các nhánh ấy. Nếu bạn muốn đắc chí, xin nhớ rằng không phải bạn nuôi cái rễ mà cái rễ nuôi bạn.
19 Bạn nói, “Vì các nhánh ấy đã bị chặt bỏ, nên tôi mới được tháp vào.”
20 Bạn nói đúng. Họ đã bị chặt bỏ vì họ không tin, còn bạn, nhờ tin nên bạn mới được đứng vào đó. Vậy bạn đừng lên mình kiêu ngạo, nhưng thà hãy kính sợ thì hơn. 21 Vì nếu Ðức Chúa Trời đã không tiếc các nhánh tự nhiên, thì Ngài sẽ không tiếc bạn là nhánh tháp vào đâu.
22 Vậy hãy nhận thức đức nhân từ và nghiêm khắc của Ðức Chúa Trời: Ngài nghiêm khắc đối với những kẻ lìa bỏ Ngài, nhưng đức nhân từ của Ðức Chúa Trời dành cho bạn nếu bạn cứ tiếp tục giữ mình trong đức nhân từ của Ngài, bằng không, bạn cũng sẽ bị chặt bỏ. 23 Còn họ, nếu họ không tiếp tục trong sự vô tín, họ sẽ được tháp vào trở lại, vì Ðức Chúa Trời có thừa khả năng để tháp họ vào trở lại.
24 Thế thì theo tự nhiên, bạn vốn là một nhánh từ một cây ô-liu hoang được chặt và tháp vào một cây ô-liu tốt, một việc nghịch với tự nhiên, mà còn được như thế, thì họ, những nhánh tự nhiên của cây ô-liu tốt, khi được tháp trở lại vào chính cây ô-liu của họ, đương nhiên họ sẽ được tốt đẹp hơn biết dường bao!
Lòng Thương Xót của Ðức Chúa Trời Ðối Với Dân Do-thái và Các Dân Ngoại
25 Thưa anh chị em, tôi không muốn anh chị em không biết gì về huyền nhiệm này, kẻo anh chị em cứ cho mình là khôn ngoan hiểu biết, đó là sự cứng lòng đã xảy ra cho một phần dân I-sơ-ra-ên cho đến khi số các dân ngoại gia nhập được đầy đủ, 26 và như thế, toàn thể dân I-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có chép rằng:
“Ðấng Giải Cứu sẽ đến từ Si-ôn;
Ngài sẽ cất bỏ sự vô đạo khỏi Gia-cốp.
27 Ðây là giao ước của Ta với họ,
Khi Ta xóa bỏ tội lỗi của họ.”
28 Xét theo phương diện của Tin Mừng, họ là những kẻ chống nghịch Ðức Chúa Trời, nhờ vậy anh chị em được lợi; nhưng xét theo phương diện tuyển chọn, họ là những người được yêu thương vì cớ các tổ phụ của họ. 29 Vì những gì Ðức Chúa Trời đã ban cho và những ai Ngài đã kêu gọi, Ngài không rút lại. 30 Giống như anh chị em trước kia vốn không vâng phục Ðức Chúa Trời, nhưng bây giờ đã nhận được ơn thương xót nhờ sự không vâng phục của họ, 31 thì cũng thế, bây giờ họ không vâng phục, nhưng nhờ ơn thương xót đã tỏ ra với anh chị em, bây giờ họ cũng có thể nhận được ơn thương xót vậy. 32 Vì Ðức Chúa Trời đã nhốt mọi người trong sự không vâng phục, để Ngài có thể thương xót tất cả.
Ca Tụng Ðức Chúa Trời
33 Ôi sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan, và tri thức của Ðức Chúa Trời! Những phán quyết của Ngài không thể nào dò thấu, và những đường lối của Ngài không thể nào hiểu được!
34 “Vì ai biết được Chúa nghĩ gì?
Hay ai có thể làm mưu sĩ cho Ngài?
35 Hay ai đã cho Ngài điều gì, để được Ngài ban thưởng lại?”
36 Vì muôn vật đều từ Ngài, nhờ Ngài, và hướng về Ngài. Nguyện vinh hiển thuộc về Ngài đời đời vô cùng. A-men.
NẾP SỐNG MỚI CỦA NGƯỜI TIN THỜ CHÚA
(12:1 - 15:13)
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành