Giô-na: Chương 1
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Bây giờ, lời của Đức Giê-hô-va truyền cho Giô-na, con trai A-mi-tai, như sau:
2. “Hãy chổi dậy đi đến đại đô Ni-ni-ve, rồi tuyên cáo và phản đối, bởi vì tội ác của chúng đã thấu lên trước Ta.”
3. Tuy nhiên, Giô-na đã đứng dậy trốn qua Ta-rê-si để tránh sự hiện diện của Đức Giê-hô-va. Ông xuống Gia-phô, gặp một chiếc tàu sắp đi Ta-rê-si. Ông trả tiền vé, rồi xuống tàu cùng đi Ta-rê-si với họ để tránh sự hiện diện của Đức Giê-hô-va.
4. Nhưng Đức Giê-hô-va đã gởi một trận cuồng phong trên biển, và rồi có một trận bão dữ dội trên biển khiến chiếc tàu gần bị vỡ. 5. Các thủy thủ đều sợ hãi, mỗi người kêu cầu thần của mình và ném đồ đạc trong tàu xuống biển để cho nhẹ hơn. Nhưng Giô-na đã xuống dưới khoang tàu, ông nằm và rồi ngủ mê. 6. Vì vậy, thuyền trưởng đã đến, chỉnh ông và nói với ông: “Hỡi người mê ngủ! Hãy chổi dậy! Hãy kêu cầu thần của mình. Nếu thần ấy đoái tưởng thì chúng ta khỏi chết.”
7. Và rồi, họ đã nói với mọi người cùng đi: “Hãy đến! Chúng ta hãy bắt thăm để chúng ta biết vì ai mà tai họa nầy đã xảy đến.” Vì vậy, họ đã bắt thăm, và thăm trúng Giô-na.
8. Sau đó, họ nói với ông: “Chúng tôi nài xin ông hãy cho biết vì cớ gì tai họa này xảy ra? Ông làm nghề gì và từ đâu đến? Ông từ nước nào và thuộc về dân tộc nào?”
9. Ông trả lời: “Tôi là người Hê-bơ-rơ và tôi kính sợ Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời trên trời. Ngài đã tạo dựng biển và đất khô.”
10. Những người này kinh hoàng, sợ hãi tột cùng, và nói với ông: “Ông đã làm chuyện gì vậy!” vì họ biết - do ông đã nói với họ rằng - bởi vì ông đã trốn khỏi sự hiện diện của Đức Giê-hô-va.
11. Vì biển càng lúc càng động dữ dội, nên họ nói: “Chúng tôi phải làm gì với ông để biển yên lặng?”
12. Và ông đã nói với họ: “Hãy đem tôi ném xuống biển thì biển sẽ yên lặng, vì tôi biết chính vì tôi mà trận bão dữ dội nầy xảy ra.”
13. Tuy nhiên, những người ấy cố sức chèo vào đất liền, nhưng không được, vì biển càng lúc càng nổi lên dữ dội hơn và chống lại họ.
14. Vì vậy, họ kêu cầu cùng Đức Giê-hô-va, và thưa rằng: “Lạy Đức Giê-hô-va! Chúng con nài xin Ngài. Chúng con nài xin Ngài đừng để chúng con chết vì sinh mạng của người nầy và đừng khiến máu vô tội đổ lại trên chúng con! Lạy Đức Giê-hô-va! Vì Ngài thực hiện điều đẹp ý Ngài.”
15. Vì vậy, họ đã bắt Giô-na ném xuống biển; và biển ngưng cuồng nộ.
16. Sau đó, những người này kinh hoàng, sợ hãi tột cùng, rồi dâng một tế lễ cho Đức Giê-hô-va và hứa nguyện với Đức Giê-hô-va.
17. Lúc này, Đức Giê-hô-va đã chuẩn bị sẵn một con cá lớn để nuốt Giô-na, và Giô-na ở trong bụng cá ba ngày ba đêm.
Bản Dịch 1925
1. Có lời Đức Giê-hô-va phán cho Giô-na con trai A-mi-tai như vầy: 2. Ngươi khá chổi dậy! Hãy đi đến thành lớn Ni-ni-ve, và kêu la nghịch cùng nó; vì tội ác chúng nó đã lên thấu trước mặt ta. 3. Nhưng Giô-na chổi dậy đặng trốn qua Ta-rê-si, để lánh khỏi mặt Đức Giê-hô-va. Người xuống đến Gia-phô, gặp một chiếc tàu đi Ta-rê-si. Người trả tiền quá giang, và xuống tàu đặng đi Ta-rê-si với họ, để khỏi mặt Đức Giê-hô-va.
4. Nhưng Đức Giê-hô-va khiến gió lớn thổi trên biển; trên biển có trận bão lớn, chiếc tàu hầu vỡ. 5. Những thủy thủ đều sợ hãi, ai nấy kêu cầu thần của mình. Đoạn, họ quăng những đồ đạc trong tàu xuống biển, để cho nhẹ tàu. Giô-na đã xuống dưới lòng tàu, nằm và ngủ mê. 6. Chủ tàu bèn đến gần người và bảo rằng: Hỡi người ngủ kia, làm sao vậy? Khá chờ dậy! Hãy kêu cầu Đức Chúa Trời ngươi. Có lẽ Đức Chúa Trời sẽ tưởng đến chúng ta, thì chúng ta khỏi chết.
7. Kế đó, chúng nói cùng nhau rằng: Hãy đến, chúng ta hãy bắt thăm, để cho biết tai vạ nầy đến cho chúng ta là vì cớ ai. Vậy họ bắt thăm, và thăm trúng nhằm Giô-na. 8. Bấy giờ họ nói cùng người rằng: Khá cho chúng ta biết vì điều chi mà tai vạ nầy đến trên chúng ta. Ngươi làm nghề gì, và từ đâu mà đến? Xứ ngươi ở đâu, ngươi thuộc về dân nào? 9. Người trả lời rằng: Ta là người Hê-bơ-rơ, và ta kính sợ, Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời trên trời, Ngài đã làm nên biển và đất khô. 10. Những người ấy cả sợ, và bảo người rằng: Ngươi đã làm việc gì đó? Bấy giờ họ đã biết rằng người trốn khỏi mặt Đức Giê-hô-va; vì người đã khai ra cho họ.
11. Vậy họ nói rằng: Chúng ta sẽ làm gì về ngươi, hầu cho biển yên lặng cho chúng ta? Vì biển càng động thêm mãi. 12. Người trả lời rằng: Hãy bắt lấy ta; hãy ném ta xuống biển, thì biển yên lặng cho các anh; vì ta biết rằng ấy là vì cớ ta mà các anh đã gặp phải trận bão lớn nầy. 13. Những người ấy bắt tay chèo vào bờ; song không được, vì biển càng nổi lên nghịch cùng họ mãi. 14. Họ bèn kêu cầu Đức Giê-hô-va mà rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, chúng tôi nài xin Ngài, chúng tôi nài xin Ngài chớ làm cho chúng tôi chết vì cớ mạng sống của người nầy, và chớ khiến máu vô tội đổ lại trên chúng tôi! Hỡi Đức Giê-hô-va, vì chính Ngài là Đấng đã làm điều mình muốn. 15. Đoạn họ bắt Giô-na, quăng xuống biển, thì sự giận dữ của biển yên lặng. 16. Vì vậy mà những người ấy rất kính sợ Đức Giê-hô-va. Họ dâng của lễ cho Đức Giê-hô-va, và hứa nguyện cùng Ngài.
Bản Dịch 2011
Giô-na Trốn CHÚA
1 Lời của CHÚA phán với Giô-na con trai A-mi-tai rằng, 2 “Hãy đứng dậy, đi đến thành lớn Ni-ni-ve, lớn tiếng rao giảng phản đối nó, vì tội ác nó đã lên thấu trước mặt Ta.”
3 Nhưng Giô-na đứng dậy bỏ trốn qua Tạt-si để lánh mặt CHÚA. Ông đi xuống Giốp-pa; gặp một chiếc tàu sắp sửa đi Tạt-si, ông trả tiền vé, rồi xuống tàu để đi Tạt-si với họ hầu lánh mặt CHÚA.
4 Bấy giờ CHÚA sai một trận cuồng phong rất dữ dội thổi trên mặt biển; và trận bão lớn xảy ra khiến chiếc tàu gần vỡ. 5 Các thủy thủ đều sợ hãi; ai nấy kêu cầu thần của họ. Sau đó, họ quăng các hàng hóa trong tàu xuống biển để tàu nhẹ bớt. Trong khi ấy Giô-na đã xuống dưới lòng tàu và nằm ngủ mê man. 6 Bấy giờ vị thuyền trưởng đến gần ông và nói, “Sao ông còn nằm đó mà ngủ? Hãy thức dậy và cầu khẩn thần của ông. May ra thần của ông đoái đến chúng ta, và chúng ta sẽ thoát chết chăng?”
7 Sau đó họ nói với nhau, “Hãy đến, chúng ta hãy bắt thăm, để biết do ai mà tai vạ này xảy đến với chúng ta.” Vậy họ bắt thăm, và thăm trúng nhằm Giô-na.
8 Bấy giờ họ nói với ông, “Hãy nói cho chúng tôi biết vì cớ gì tai vạ này xảy đến với chúng ta? Ông làm nghề gì? Ông từ đâu đến? Ông người nước nào? Ông là dân nào?”
9 Ông đáp, “Tôi là người Hê-bơ-rơ. Tôi kính sợ CHÚA, Ðức Chúa Trời trên trời. Chính Ngài đã dựng nên biển và đất khô.”
10 Họ sợ và hỏi ông, “Ông đã làm gì khiến gây ra nông nỗi này?” Bấy giờ những người ấy cực kỳ sợ hãi, bởi họ biết ông đang tìm cách lánh mặt CHÚA, vì ông đã khai với họ như vậy.
11 Biển càng lúc càng động dữ dội hơn, nên họ hỏi ông, “Chúng tôi phải làm gì với ông, để biển lặng xuống?”
12 Ông trả lời, “Hãy bắt tôi và quăng tôi xuống biển, biển sẽ yên lặng cho các ông, vì tôi biết rằng tại tôi mà các ông gặp phải trận bão lớn này.”
13 Tuy nhiên những người ấy vẫn cố gắng chèo chiếc tàu vào bờ, nhưng họ không thể nào chèo vào được, vì biển càng lúc càng nổi lên dữ dội hơn. 14 Bấy giờ họ kêu cầu CHÚA, “Lạy CHÚA, chúng con cầu xin Ngài đừng bắt chúng con phải chết, vì Ngài muốn lấy mạng người này. Xin đừng vì cớ người này làm đổ máu vô tội của chúng con. Lạy CHÚA, vì Ngài có quyền làm bất cứ điều gì Ngài muốn.”
15 Cuối cùng họ đành bắt Giô-na, quăng ông xuống biển, cơn cuồng nộ của biển liền lắng dịu. 16 Bấy giờ những người ấy rất sợ CHÚA; họ dâng của lễ lên Ngài và thệ nguyện.
17 Tuy nhiên CHÚA đã chuẩn bị sẵn một con cá lớn để nuốt Giô-na, và Giô-na ở trong bụng cá ba ngày ba đêm.
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành