Ê-sai: Chương 23

Từ Thư Viện Tin Lành
(đổi hướng từ KTB23C023)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

1. Sứ điệp về Ty-rơ:

Những tàu thuyền của Ta-rê-si! Hãy than khóc, bởi vì nó đã bị tàn phá, không còn nhà cửa, không còn hải cảng. Từ đất Kít-tim, người ta đã nghe về nó. 2. Hỡi những cư dân của miền duyên hải! Hãy bình tĩnh. Hỡi các thương gia ở Si-đôn! Là những kẻ vượt biển, đã được đầy đủ. 3. Hạt giống của Si-ho, mùa màng của sông Nin, được chuyên chở trên đại dương, là nguồn lợi của nó. Nó là nơi giao thương của các nước.

4. Hỡi Si-đôn! Hãy hổ thẹn - vì biển đã nói. Thành lũy của biển đã nói rằng: "Ta không đau đẻ cũng không sinh con. Ta không nuôi thanh niên cũng không dưỡng thiếu nữ." 5. Khi tin tức đến Ai-cập, người ta xót xa về tin tức tại Ty-rơ.

6. Hãy vượt qua Ta-rê-si. Hỡi các cư dân của miền duyên hải! Hãy than khóc. 7. Có phải đây là thành phố vui nhộn của các ngươi, là chốn cổ xưa, là nơi đã gởi những đoàn thuyền đến nơi xa xôi để định cư.

8. Ai đã hoạch định điều nầy để chống lại Ty-rơ - là mão miện của các thương nhân, là lãnh đạo của những người buôn bán, được trọng vọng trên đất? 9. Chính Đức Giê-hô-va của các đạo quân đã hoạch định điều đó để làm nhục sự kiêu ngạo về mọi vinh quang, để hạ thấp những kẻ được trọng vọng trên đất.

10. Hỡi con gái của Ta-rê-si! Hãy làm ngập đất của ngươi như sông Nin, bởi vì không còn sự giới hạn nữa. 11. Đức Giê-hô-va đã giang tay của Ngài trên biển, làm rúng động các vương quốc. Ngài đã truyền cho Ca-na-an: Hãy hủy diệt những thành lũy của nó.

12. Ngài phán: Hỡi con gái của Si-đôn, cô gái bị cưỡng hiếp! Ngươi sẽ không còn hớn hở nữa. Hãy trỗi dậy đi qua Kít-tim, mặc dù ngươi cũng không được yên nghỉ tại đó.

13. Hãy nhìn vào xứ của người Canh-đê. Trong quá khứ dân nầy không là gì cả. Người A-sy-ri lập xứ đó làm nơi ở cho thú rừng. Nhưng họ dựng tháp, tàn phá những đền đài cung điện, và làm cho nó hoang tàn. 14. Các tàu thuyền của Ta-rê-si! Hãy than khóc, bởi vì chỗ dựa của ngươi bị phá hủy.

15. Thời gian trôi qua, sẽ có lúc Ty-rơ sẽ bị quên lãng trong bảy mươi năm, căn cứ theo niên biểu của một vị vua. Sau bảy mươi năm, Ty-rơ sẽ như một bài ca của kỹ nữ: 16. Hỡi kỹ nữ bị lãng quên! Hãy lấy hạc cầm dạo quanh thành phố, hát thật nhiều bài ca với những giai điệu thật hay để người ta nhớ đến ngươi!

17. Khi bảy mươi năm kết thúc, Đức Giê-hô-va sẽ thăm viếng Ty-rơ. Nó sẽ trở lại nghề cũ của nó, hành dâm với mọi vương quốc trong thế gian trên mặt đất. 18. Lợi nhuận và tiền công của nó không được để dành hay tích trữ, nhưng sẽ được biệt riêng ra cho Đức Giê-hô-va. Bởi vì lợi nhuận của nó sẽ được dành cho những người phục vụ trước mặt Đức Giê-hô-va, để họ được chu cấp thực phẩm đầy đủ và trang phục tốt đẹp.

Bản Dịch 1925

1. Gánh nặng về Ty-rơ. Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc, vì nó đã bị hủy phá, đến nỗi chẳng còn nhà cửa nữa! chẳng còn lối vào nữa! Ấy là điều đã tỏ cho họ từ xứ Kít-tim. 2. Hỡi dân cư bờ biển, là nơi những lái buôn Si-đôn, là những kẻ vượt biển chở đồ hàng đến, hãy nín lặng! 3. Hột giống của Si-ho, mùa màng của sông Ni-lơ, theo đường biển trở đến, ấy là phần lợi nó; nó vốn là chợ buôn của các nước.

4. Hỡi Si-đôn, hãy hổ thẹn! Vì biển, nơi đồn lũy biển, có nói như vầy: Ta chưa ở cữ, chưa đẻ con, chưa nuôi trai trẻ, chưa nuôi gái bé. 5. Khi tin nầy đồn đến Ê-díp-tô, người ta nghe tin về Ty-rơ, chắc sẽ đau thương lắm.

6. Hãy dời qua Ta-rê-si; hỡi dân ở gần biển, hãy than khóc! 7. Đây há chẳng phải là thành vui vẻ của các ngươi sao? Là thành có từ đời thượng cổ, mà chân nó đã trải đến nơi xa đặng trú ngụ tại đó.

8. Vậy, ai đã định sự ấy nghịch cùng Ty-rơ, là thành đã phân phát mão triều thiên, lái buôn nó vốn là hàng vương hầu, người mua bán nó vốn là tay quí hiển trong thiên hạ? 9. Ấy là Đức Giê-hô-va vạn quân đã định sự nầy, để làm dơ dáy sự kiêu ngạo mọi vinh hiển, và làm nhục mọi kẻ sang trọng trong thế gian.

10. Hỡi con gái Ta-rê-si, ngươi không còn bị trói buộc nữa, hãy đi qua khắp địa phận ngươi như sông Ni-lơ! 11. Đức Giê-hô-va đã giang tay Ngài trên biển, làm cho các nước rung động. Ngài đã ban mạng lịnh về Ca-na-an, mà phá đồn lũy nó. 12. Ngài có phán rằng: Hỡi con gái Si-đôn, là nữ đồng trinh bị ức hiếp kia, ngươi sẽ chẳng còn cứ vui mừng nữa! Vậy hãy chờ dậy, sang xứ Kít-tim, tại đó ngươi cũng sẽ không được an nghỉ đâu!

13. Hãy xem xứ của người Canh-đê, không có dân đó nữa; người A-si-ri lấy làm chỗ cho thú rừng; chúng nó dựng tháp, phá cung đền nó làm ra gò đống. 14. Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc! Vì đồn lũy các ngươi hủy diệt rồi.

15. Trong lúc đó, thành Ty-rơ sẽ bị người ta quên đi trong bảy mươi năm, bằng một đời vua. Mãn bảy mươi năm rồi, Ty-rơ sẽ giống như bài ca của kỵ nữ hát. 16. Hỡi kỵ nữ đã bị quên kia, hãy lấy đàn cầm, dạo chơi thành phố! Khảy cho hay, ca đi ca lại, hầu cho người ta nhớ đến mầy!

17. Mãn bảy mươi năm rồi, Đức Giê-hô-va sẽ thăm viếng thành Ty-rơ, nó sẽ lại được lợi, sẽ hành dâm cùng mọi nước trong thế gian trên mặt đất. 18. Nhưng hàng hóa lời lãi của nó sẽ nên thánh cho Đức Giê-hô-va, mà không chứa, cũng không để dành lại. Vì lời lãi ấy sẽ phân phát cho những người ở trước mặt Đức Giê-hô-va, để họ được ăn sung mặc sướng.

Bản Dịch 2011

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ty-rơ

1 Sứ điệp về Ty-rơ:

Hỡi các thương thuyền của Tạt-si, hãy than khóc,

Vì nơi giao thương buôn bán chính của các ngươi đã bị tàn phá rồi, chẳng còn nhà cửa, chẳng còn bến tàu gì nữa.

Khi các thương thuyền ấy rời Ðảo Chíp-rơ đến nơi, chúng mới khám phá ra điều ấy.

   

2 Hãy yên lặng, hỡi dân cư sống ở miền duyên hải,

Hỡi các thương gia của Si-đôn,

Các ngươi đã phái nhiều người vượt trùng dương,

3 Vượt biển cả mênh mông.

Nguồn lợi của các ngươi là hạt giống gieo ở Si-kho và mùa gặt ở hai bên bờ Sông Nin;

Ngươi là một trung tâm thương mại quốc tế.

4 Hỡi Si-đôn, ngươi hãy hổ thẹn đi, vì biển đã lên tiếng;

Thành trì trên bờ biển đã tuyên bố rằng,

“Ta đã không đau đớn vì chuyển bụng sinh ngươi;

Ta đã không sinh ngươi ra;

Ta đã không nuôi nấng các thanh niên ngươi;

Và Ta cũng không dưỡng dục các thiếu nữ ngươi.”

5 Khi tin tức đến xứ Ai-cập,

Ai nấy nghe tin về Ty-rơ đều đau đớn quặn thắt.

   

6 Hãy vượt qua đại dương tiến đến Tạt-si,

Hỡi dân cư sống ở miền duyên hải,

Hãy cất tiếng khóc than.

  

7 Phải chăng thành các ngươi vốn đầy tiếng vui cười náo nhiệt,

Thành được lập nên từ thuở xa xưa,

Thành có những bàn chân từng chiếm ngụ khắp miền viễn xứ?

8 Ai đã trù hoạch việc này nghịch lại Ty-rơ,

Thành có thẩm quyền ban phát các vương miện,

Thành có các thương gia đầy quyền thế như những ông hoàng,

Các con buôn của nó được tôn trọng khắp nơi trên thế giới?

9 Chính CHÚA các đạo quân đã hoạch định điều ấy,

Ðể làm ô nhục niềm kiêu hãnh của mọi vinh hiển trần gian,

Ðể làm sỉ nhục mọi kẻ được thế gian tôn trọng.

   

10 Hỡi ái nữ của Tạt-si,

Hãy tràn qua xứ ngươi như một dòng sông,

Vì ở đây không còn bến tàu nữa.

11 Ngài đã đưa tay Ngài ra trên biển;

Ngài đã làm các vương quốc rúng động;

CHÚA đã ban lịnh nghịch lại Ca-na-an,

Ðể tiêu diệt các thành trì của nó.

12 Ngài phán, “Ngươi sẽ chẳng vui cười nữa, hỡi ái nữ của Si-đôn, người trinh nữ bị hãm hiếp;

Hãy trỗi dậy và đi qua Ðảo Chíp-rơ trú ngụ,

Dù ở đó ngươi cũng không được yên ổn bao nhiêu.”

   

13 Hãy nhìn vào xứ của người Canh-đê;

Chính dân ấy, chứ không phải người A-sy-ri, đã biến Ty-rơ thành nơi ở của thú rừng;

Chúng đã dựng tháp để vây thành;

Chúng đã phá tan các cung điện;

Chúng đã biến nó thành chốn đổ nát hoang tàn. [40: Câu này trong Hebrew không rõ nghĩa; ctd:Hãy nhìn vào xứ của dân Canh-đê, Dân ấy không còn nữa,Người A-sy-ri đã biến nó thành chỗ ở của thú rừng;Họ đã dựng các pháo đài; họ đã xây các cung điện,Nhưng chúng đã bị biến thành nơi đổ nát hoang tàn. ]

14 Hỡi các thương thuyền của Tạt-si, hãy than khóc,

Vì thành trì che chở của ngươi đã bị phá tan rồi.

   

15 Từ ngày ấy Ty-rơ sẽ bị lãng quên trong bảy mươi năm, như số năm của một đời vua.

Sau bảy mươi năm ấy, số phận của Ty-rơ sẽ giống như lời ca của người kỹ nữ:

   

16 Hỡi người kỹ nữ đã bị lãng quên,

Hãy ôm đàn dạo quanh thành phố,

Hãy khảy cho thật hay, hãy hát nhiều bài hát,

May đâu người ta sẽ nhớ đến ngươi.

17 Mãn bảy mươi năm CHÚA sẽ thăm viếng Ty-rơ. Nó sẽ trở lại nghề cũ, tức làm điếm với mọi vương quốc trên mặt đất. 18 Nhưng tiền lời và tiền làm công của nó sẽ được đem dâng lên CHÚA, thay vì để dành hoặc cất giữ. Những lợi nhuận của nó sẽ được dùng để cung cấp thực phẩm dồi dào và áo quần tốt đẹp cho những người phục vụ trước mặt CHÚA.

Tài Liệu