II Sa-mu-ên: Chương 7

Từ Thư Viện Tin Lành
(đổi hướng từ KTB10C007)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

1. Sau đó, khi vua đã ở trong cung điện của mình, và Đức Giê-hô-va đã ban cho vua được bình an khỏi tất cả những kẻ thù chung quanh, 2. vua đã nói với Tiên tri Na-than: “Xem nầy, ta ở trong cung điện bằng gỗ bá hương, còn Rương của Đức Chúa Trời thì ở trong lều vải.” 3. Na-than đã thưa với vua: “Xin hãy đi và thực hiện bất cứ điều gì lòng ngài muốn, bởi vì Đức Giê-hô-va ở với ngài.”

4. Nhưng ngay trong đêm đó, lời của Đức Giê-hô-va đã đến cùng Na-than rằng: 5. “Hãy đi nói với Đa-vít là đầy tớ của Ta rằng Đức Giê-hô-va phán như thế nầy: ‘Con có nên xây cho Ta một đền thờ để Ta ngự tại đó hay sao? 6. Từ khi Ta đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập cho đến nay, Ta không hề ngự trong một đền thờ nào, nhưng Ta đã cùng đi với lều trại và Đền Tạm. 7. Trong tất cả những nơi mà Ta đã đi với dân Y-sơ-ra-ên, có bao giờ Ta phán một lời nào với một người nào trong các chi tộc của Y-sơ-ra-ên tức là người mà Ta đã truyền để chăn dắt dân của Ta, rằng: Tại sao các ngươi không xây dựng cho Ta một đền thờ bằng gỗ bá hương?’

8. Vì vậy bây giờ, hãy nói với Đa-vít, là đầy tớ của Ta: ‘Đức Giê-hô-va của các đạo quân phán như thế nầy: Ta đã đem ngươi ra khỏi đồng cỏ, đi sau những con chiên, để làm người lãnh đạo dân của Ta, lãnh đạo trên Y-sơ-ra-ên. 9. Ta đã ở với ngươi trong mọi nơi ngươi đi, Ta đã tiêu diệt tất cả các kẻ thù khỏi trước mặt ngươi; và Ta đã khiến ngươi được nổi danh như danh của các vĩ nhân trên đất. 10. Ta sẽ lập một nơi cho dân Y-sơ-ra-ên của Ta và sẽ trồng họ tại đó, để họ sẽ cư ngụ trong chỗ của mình, không phải di chuyển nữa, con cái của những kẻ gian ác sẽ không ức hiếp họ như trước nữa, 11. từ thời Ta lập các thẩm phán cai trị trên dân Y-sơ-ra-ên của Ta, Ta đã làm cho ngươi được bình an bởi tất cả những kẻ thù của ngươi. Đức Giê-hô-va phán với ngươi rằng Ngài sẽ thiết lập cho ngươi một triều đại. 12. Khi đời ngươi đã mãn, và ngươi sẽ an nghỉ với những tổ phụ của mình. Ta sẽ lập một hậu tự của ngươi, một người do chính ngươi sinh ra, và Ta sẽ thiết lập vương quốc của người. 13. Người sẽ xây một đền thờ cho danh của Ta, và Ta sẽ làm cho ngôi nước của người vững bền mãi mãi. 14. Ta sẽ làm Cha của người, và người sẽ làm con của Ta. Nếu người phạm tội, Ta sẽ sửa phạt người bằng gậy của loài người và bằng roi của con người. 15. Nhưng sự thương xót của Ta sẽ không rời khỏi người như Ta đã lấy khỏi Sau-lơ, là kẻ Ta đã trừ bỏ khỏi ngươi. 16. Như vậy, triều đại và vương quốc của ngươi được thiết lập đời đời trước mặt ngươi, và ngôi của ngươi sẽ được vững lập mãi mãi.’”

17. Na-than đã thuật lại cho Đa-vít tất cả những lời về tất cả những khải tượng nầy.

18. Vua Đa-vít đã đến ngồi trước mặt Đức Giê-hô-va, và nói: “Lạy Chúa, là Đức Giê-hô-va! Con là ai và gia đình con là gì mà Ngài đã đem con đến địa vị nầy? 19. Lạy Chúa, là Đức Giê-hô-va! Ngài đã phán với con về sự lâu dài cho triều đại của con, dù đây chỉ là một chuyện nhỏ trước mặt Ngài. Lạy Chúa, là Đức Giê-hô-va! Đây có phải là phương cách của loài người đâu! 20. Đa-vít còn nói thêm được điều gì nữa với Ngài. Bởi vì, lạy Chúa, là Đức Giê-hô-va! Ngài biết đầy tớ của Ngài. 21. Vì cớ lời hứa của Ngài và tùy theo tấm lòng của Ngài, Ngài đã thực hiện tất cả những việc lớn lao này và đã bày tỏ cho tôi tớ của Ngài.

22. Vì vậy, lạy Chúa, là Đức Giê-hô-va! Ngài thật vĩ đại, không ai sánh được như Ngài. Theo như mọi điều tai chúng con đã nghe, ngoài Ngài chẳng có Đức Chúa Trời nào khác. 23. Có dân tộc nào trên đất, giống như dân Y-sơ-ra-ên, là dân của Ngài, là dân mà Đức Chúa Trời đã chuộc cho chính Ngài, để làm dân của Ngài, và đã đặt tên cho họ? Chính Ngài đã làm những việc lớn lao và diệu kỳ cho đất của Ngài. Ngài đã cứu chuộc dân của Ngài ra khỏi Ai-cập, rồi đánh đuổi các dân tộc và những thần của chúng khỏi trước mặt dân của Ngài. 24. Ngài đã làm cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài trở thành một dân thuộc riêng về Ngài cho đến đời đời, và Ngài, là Đức Giê-hô-va, đã trở thành Đức Chúa Trời của họ.

25. Giờ đây, lạy Giê-hô-va là Ðức Chúa Trời! Nguyện những lời Ngài phán về tôi tớ Ngài và về gia đình của người được vững lập đời đời. Xin Ngài thực hiện những gì Ngài đã phán. 26. Nguyện danh Ngài được tôn cao mãi mãi, và người ta nói rằng: Đức Giê-hô-va của các đạo quân là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên! Nguyện triều đại của Đa-vít, là đầy tớ của Ngài, được vững bền trước mặt Ngài!

27. Vì chính Ngài, Đức Giê-hô-va của các đạo quân là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã bày tỏ điều nầy cho đầy tớ của Ngài rằng: ‘Ta sẽ thiết lập cho con một triều đại.’ Vì vậy từ đáy lòng, đầy tớ của Ngài xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện nầy. 28. Bây giờ, lạy Chúa là Đức Giê-hô-va! Ngài là Ðức Chúa Trời, lời Ngài là chân lý, và Ngài đã hứa điều tốt đẹp đó cho đầy tớ của Ngài. 29. Giờ đây, xin hãy ban phước cho triều đại của đầy tớ Ngài, để nó được tồn tại trước mặt Ngài cho đến đời đời. Lạy Chúa là Đức Giê-hô-va! Bởi vì chính Ngài đã phán và nhờ ơn phước của Ngài mà triều đại của đầy tớ Ngài sẽ được phước hạnh mãi mãi.”


Bản Dịch 1925

1. Khi vua đã ngự trong cung mình, và Đức Giê-hô-va đã giải cứu người khỏi các kẻ thù nghịch chung quanh mình, khiến cho người được bình an, 2. thì vua nói cùng tiên tri Na-than rằng: Hãy xem, ta ngự trong cái cung bằng bá hương, còn hòm của Đức Chúa Trời lại ở dưới màn trướng. 3. Na-than thưa cùng vua rằng: Hễ trong lòng vua có ý làm gì, thì hãy làm, vì Đức Giê-hô-va ở cùng vua.

4. Nhưng trong lúc ban đêm, có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Na-than rằng: 5. Hãy đi nói cùng Đa-vít, tôi tớ ta, rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Người há sẽ xây cho ta một cái đền để ta ngự tại đó sao? 6. Ngươi biết từ ngày ta đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến ngày nay, ta chẳng có ngự trong đền nào, nhưng hằng đi đó đây dưới trại và nhà tạm. 7. Khắp nơi nào ta ngự qua với dân Y-sơ-ra-ên, ta há có phán lời gì cùng một trưởng nào trong các chi phái Y-sơ-ra-ên, là kẻ ta dặn chăn dân sự ta, sao? Ta há có phán cùng chúng nó rằng: Cớ sao các ngươi không dựng cho ta một đền thờ bằng gỗ bá hương? 8. Vậy bây giờ, ngươi hãy nói cùng Đa-vít, kẻ tôi tớ ta, như vầy: Đức Giê-hô-va vạn quân có phán như vầy: Ta đã gọi ngươi từ giữa đồng cỏ, từ nơi ngươi chăn chiên, đặng lập ngươi làm kẻ dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên của ta. 9. Ta đã ở cùng ngươi trong mọi công việc ngươi làm, tuyệt diệt các kẻ thù nghịch ngươi khỏi trước mặt ngươi, khiến cho ngươi được danh lớn như danh người sang trọng của thế gian. 10. Ta đã sắm sẵn một chỗ cho dân Y-sơ-ra-ên ta, làm cho nó châm rễ tại đó, và nó sẽ ở nơi mình, chẳng còn bị quấy rối nữa; các con loài ác sẽ chẳng hà hiếp nó nữa như ngày xưa, 11. tức là như lúc ta lập quan xét trị dân Y-sơ-ra-ên ta. Ta đã giải cứu ngươi khỏi các thù nghịch ngươi mà ban bình an cho ngươi. Rốt lại, Đức Giê-hô-va phán hứa rằng Ngài sẽ dựng cho ngươi một cái nhà.

12. Khi các ngày ngươi đã mãn, và ngươi ngủ với các tổ phụ ngươi, thì ta sẽ lập dòng giống ngươi kế vị ngươi, là dòng giống do ngươi sanh ra, và ta sẽ khiến cho nước nó bền vững. 13. Nó sẽ xây một đền thờ cho danh ta, và ta sẽ khiến cho ngôi cùng nước nó bền đổ đời đời. 14. Ta sẽ làm cha nó, nó sẽ làm con ta. Nếu nó phạm tội ác, tất ta sẽ sửa phạt nó bằng roi và thương vít loài người; 15. nhưng ta sẽ không rút ân điển ta khỏi nó như ta rút khỏi Sau-lơ, là kẻ ta đã trừ diệt khỏi trước mặt ngươi. 16. Như vậy, nhà ngươi và nước ngươi được bền đổ trước mặt ngươi đời đời; ngôi ngươi sẽ được vững lập đến mãi mãi.

17. Na-than đến thuật lại cho Đa-vít mọi lời nầy và sự mặc thị nầy. 18. Vua Đa-vít bèn đi đến hầu trước mặt Đức Giê-hô-va, mà nói rằng: Lạy Chúa Giê-hô-va, tôi là ai, họ hàng tôi là gì, mà Chúa đã đem tôi đến nơi nầy? 19. Lạy Chúa Giê-hô-va, điều đó Chúa há còn cho là nhỏ mọn sao, nên Chúa lại nói về nhà của tôi tớ Chúa trong buổi lâu về sau? Lạy Chúa Giê-hô-va, điều nầy há theo cách thường của loài người sao? 20. Đa-vít còn nói thêm được lời chi nữa? Ôi Chúa Giê-hô-va! Chúa biết kẻ tôi tớ Chúa. 21. Ấy vì lời Chúa và tùy theo lòng Ngài mà Chúa đã làm những việc lớn nầy, và tỏ cho kẻ tôi tớ Chúa biết. 22. Vì vậy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ôi! Ngài là rất lớn, chẳng có ai giống như Ngài, và chẳng có Đức Chúa Trời nào khác hơn Ngài, như lỗ tai chúng tôi đã nghe. 23. Chớ thì trên khắp thế gian có dân tộc nào giống như dân của Chúa, là Y-sơ-ra-ên, một dân tộc mà Đức Chúa Trời đã đi chuộc lại đặng làm dân của Ngài? Hầu cho Chúa được danh lớn, nên Chúa nhơn vì chúng tôi, nhơn vì xứ của Ngài, mà làm việc lớn lao đáng sợ nầy: Chúa đã đuổi những dân tộc và thần tượng chúng nó khỏi trước mặt dân sự mà Chúa đã chuộc ra khỏi xứ Ê-díp-tô, đặng nó thuộc riêng về Ngài. 24. Vì Chúa đã lập dân Y-sơ-ra-ên làm dân của Chúa đời đời; còn Chúa, ôi Đức Giê-hô-va! làm Đức Chúa Trời của dân đó. 25. Vậy, bây giờ, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ôi! xin hãy làm cho vững chắc đến đời đời những lời Chúa đã phán về kẻ tôi tớ Chúa và về nhà nó, cùng làm y như Chúa đã phán vậy. 26. Nguyện danh Chúa được ngợi khen mãi mãi, và người ta nói rằng: Giê-hô-va vạn quân là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Nguyện nhà Đa-vít, là kẻ tôi tớ Chúa, được vững bền trước mặt Chúa! 27. Vả lại, hỡi Giê-hô-va vạn quân! là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, chính Chúa đã phán lời hứa nầy cùng kẻ tôi tớ Chúa rằng: Ta sẽ dựng nhà cho ngươi. Bởi cớ đó, kẻ tôi tớ Chúa nói dạn dĩ mà cầu xin Chúa mấy lời nầy. 28. Vậy bây giờ, hỡi Chúa Giê-hô-va! Ngài là Đức Chúa Trời, và các lời của Ngài là chân thật; Chúa đã hứa cùng kẻ tôi tớ Chúa làm cho nó những ơn phước nầy. 29. Vậy, xin Chúa ban phước cho nhà kẻ tôi tớ Chúa, để nó còn tại trước mặt Chúa đến đời đời; vì, hỡi Chúa Giê-hô-va! ấy là Chúa đã phán; nguyện nhà kẻ tôi tớ Chúa được hưởng phước của Chúa đến mãi mãi.

Bản Dịch 2011

Lòng của Vua Ða-vít Ðối Với Rương Giao Ước của CHÚA

(1Sử 17:1-15 )

1 Lúc ấy vua đã được ổn định trong cung điện của ông. CHÚA ban cho ông được nghỉ ngơi, khỏi phải đối phó với mọi kẻ thù chung quanh. 2 Vua nói với Tiên Tri Na-than, “Này, ông thấy đó, tôi ở trong cung điện làm bằng gỗ bá hương, nhưng Rương của Ðức Chúa Trời lại ở trong lều vải.”

3 Na-than nói với vua, “Xin ngài cứ thực hiện mọi điều lòng ngài ao ước, vì CHÚA ở với ngài.” 4 Nhưng đêm đó có lời của CHÚA đến với Na-than, truyền rằng, 5 “Hãy đi, bảo Ða-vít tôi tớ Ta, ‘CHÚA phán thế này: Ngươi muốn xây cho Ta một ngôi nhà để Ta ở sao? 6 Từ khi Ta đem dân I-sơ-ra-ên lên khỏi Ai-cập cho đến ngày nay, Ta không ở trong nhà nào, nhưng Ta ở rày đây mai đó, khi trong trại, khi trong Lều Tạm. 7 Trong mọi nơi Ta đã đi với toàn dân I-sơ-ra-ên, có bao giờ Ta nói một lời nào với một người lãnh đạo nào của các chi tộc I-sơ-ra-ên, tức với những kẻ Ta đã truyền phải chăn dắt I-sơ-ra-ên dân Ta rằng, “Tại sao các ngươi không xây cho Ta một ngôi nhà bằng gỗ bá hương” chăng? 8 Vậy bây giờ, ngươi hãy nói với Ða-vít tôi tớ Ta, CHÚA các đạo quân phán thế này: Ta đã bắt lấy ngươi từ trong đồng cỏ, từ nơi ngươi theo sau đàn chiên, để lập ngươi làm người lãnh đạo trên I-sơ-ra-ên dân Ta. 9 Ta đã ở với ngươi bất cứ nơi nào ngươi đến, Ta đã tiêu diệt mọi kẻ thù ghét ngươi trước mặt ngươi, và Ta đã làm nổi danh ngươi như danh của các vĩ nhân trên thế giới. 10 Ngoài ra Ta sẽ định một chỗ cho I-sơ-ra-ên dân Ta, và Ta sẽ trồng chúng xuống chỗ đó, để chúng có chỗ ở riêng cho mình mà khỏi phải di chuyển nữa, và những kẻ ác sẽ không áp bức chúng nữa như chúng đã từng bị trước kia. 11 Từ thuở đó Ta đã lập các thủ lãnh xét xử trên I-sơ-ra-ên dân Ta. Còn ngươi, Ta sẽ cho ngươi được nghỉ ngơi khỏi mọi kẻ thù của ngươi. Ngoài ra CHÚA cũng hứa với ngươi rằng Ngài sẽ xây cho ngươi một nhà. 12 Khi đời ngươi mãn, ngươi sẽ nằm xuống an nghỉ với các tổ phụ ngươi, rồi Ta sẽ lập một kẻ kế vị ngươi, một người do chính ngươi sinh ra, và Ta sẽ cho vương quốc nó được vững lập. 13 Nó sẽ xây cho Ta một ngôi nhà, và Ta sẽ lập ngôi vua của nó vững bền mãi mãi. 14 Ta sẽ làm cha nó, và nó sẽ làm con Ta. Nếu nó phạm tội, Ta sẽ dùng roi của phàm nhân và đòn vọt của loài người mà sửa phạt nó. 15 Nhưng lòng thương xót của Ta sẽ không lìa khỏi nó như Ta đã cất lòng thương xót ấy khỏi Sau-lơ, kẻ Ta đã dẹp bỏ trước mắt ngươi. 16 Nhà của ngươi và vương quốc của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta. Ngai vàng của ngươi sẽ được vững lập đời đời.’”

17 Vậy Na-than thuật lại cho Ða-vít tất cả những lời ấy, y như mọi điều ông đã nghe thấy trong khải tượng.

Ða-vít Cảm Tạ CHÚA

(1 Sử 17:16-27)

18 Bấy giờ Vua Ða-vít đi vào, ngồi trước mặt CHÚA, và thưa, “Lạy CHÚA Hằng Hữu, con là ai? Gia đình con là gì mà Ngài đã cho con ngày nay được như thế này? 19 Lạy CHÚA Hằng Hữu, đây nào phải là một việc nhỏ trước mặt Ngài sao, mà Ngài hứa ban phước cho nhà tôi tớ Ngài lâu dài về sau như vậy? Lạy CHÚA Hằng Hữu, đây có phải là cách người phàm đối xử với nhau chăng? 20 Ða-vít này còn biết nói gì với Ngài đây? Vì lạy CHÚA Hằng Hữu, chính Ngài đã biết rõ đầy tớ Ngài. 21 Vì cớ lời Ngài đã phán, theo lòng Ngài đã định, mà Ngài làm mọi điều lớn lao ấy, và còn cho tôi tớ Ngài biết trước nữa. 22 Vì vậy lạy CHÚA Hằng Hữu, Ngài thật vĩ đại thay! Không ai giống như Ngài, cũng không có Thần nào khác ngoài ra Ngài, theo như mọi điều tai chúng con đã nghe bấy lâu nay. 23 Còn trên đất này có dân nào được như dân I-sơ-ra-ên của Ngài, một dân được Ðức Chúa Trời cứu chuộc, để trở thành một dân thuộc riêng về Ngài, hầu tạo một danh cho Ngài chăng? Chính Ngài đã làm những việc lớn lao và khủng khiếp cho đất nước của Ngài. Ngài đã cứu chuộc dân Ngài ra khỏi Ai-cập và đánh đuổi các dân và các thần của chúng trước mặt dân Ngài. 24 Thật vậy Ngài đã làm cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài trở thành một dân thuộc riêng về Ngài đời đời, và CHÚA ôi, Ngài đã trở thành Thần của họ.

25 Bây giờ lạy CHÚA Ðức Chúa Trời, nguyện những lời Ngài phán về tôi tớ Ngài và về nhà nó được vững lập đời đời, và xin Ngài thực hiện những gì Ngài đã phán. 26 Nguyện danh Ngài hằng vĩ đại mãi mãi. Nguyện thiên hạ sẽ chúc tụng rằng, ‘CHÚA các đạo quân là Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.’ Nguyện nhà của Ða-vít tôi tớ Ngài được vững lập trước mặt Ngài mãi mãi. 27 Vì lạy CHÚA các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, chính Ngài đã bày tỏ điều ấy cho tôi tớ Ngài rằng, ‘Ta sẽ xây cho ngươi một nhà.’ Vì vậy lòng tôi tớ Ngài thật cảm động, nên xin kính dâng lên Ngài lời cầu nguyện này.

28 Bây giờ lạy CHÚA Hằng Hữu, Ngài là Ðức Chúa Trời, lời Ngài là chân lý, và Ngài đã hứa điều tốt đẹp ấy cho tôi tớ Ngài. 29 Vậy bây giờ xin Ngài ban phước cho nhà tôi tớ Ngài, để nó cứ còn mãi trước mặt Ngài, vì lạy CHÚA Hằng Hữu, chính Ngài đã phán điều ấy, và nhờ phước hạnh của Ngài mà nhà của tôi tớ Ngài sẽ được phước mãi mãi.”

Tài Liệu