I Sa-mu-ên: Chương 19
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Sau-lơ bàn với Giô-na-than, con trai của mình, và những người phục vụ mình để giết Đa-vít. Nhưng Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, rất thương yêu Đa-vít. 2. Vì vậy Giô-na-than nói với Ða-vít: “Cha của tôi đang tìm cách giết anh. Vì vậy, từ bây giờ cho đến sáng, tôi xin anh hãy đề phòng. Hãy đến một nơi kín đáo rồi trốn tại đó. 3. Về phần tôi, tôi sẽ đi ra đứng cạnh cha tôi tại cánh đồng nơi anh đang trú ẩn. Rồi tôi sẽ nói với cha tôi về anh. Tôi thấy thế nào thì tôi sẽ báo cho anh như vậy.”
4. Vì vậy, Giô-na-than đã nói tốt về Đa-vít với Sau-lơ, cha của mình. Chàng nói với ông rằng: “Xin cha đừng phạm tội với Đa-vít, là đầy tớ của cha, bởi vì anh ấy không phạm tội với cha, nhưng ngược lại đã làm những việc ích lợi cho cha. 5. Anh ấy đã liều mạng sống của mình mà giết tên Phi-li-tin, và Đức Giê-hô-va đã thực hiện sự giải cứu lớn lao cho toàn thể Y-sơ-ra-ên. Cha đã thấy và vui mừng về điều đó. Như vậy, tại sao cha lại định phạm tội với máu vô tội mà vô cớ giết Đa-vít?”
6. Sau-lơ đã lắng nghe lời của Giô-na-than nên thề rằng: “Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống! Đa-vít sẽ không bị giết.” 7. Sau đó, Giô-na-than đã gọi Ða-vít và nói cho chàng tất cả những điều đó. Giô-na-than đã dẫn Ða-vít đến trước mặt Sau-lơ. Chàng đã đứng chầu tại trước mặt ông như trước.
8. Và rồi, chiến tranh lại xảy ra. Đa-vít đã ra trận chiến đấu với người Phi-li-tin. Chàng đã đánh chúng và sát hại chúng rất nhiều. Chúng bỏ chạy khỏi chàng.
9. Sau đó, ác thần từ Đức Giê-hô-va đã nhập vào Sau-lơ. Ông đang ngồi trong nhà, tay cầm cây giáo của mình, còn Đa-vít đang gẩy đàn. 10. Sau-lơ định đâm Đa-vít vào vách bằng cây giáo, nhưng Đa-vít né khỏi ngay trước mặt Sau-lơ, và ông đã đâm cây giáo vào vách. Đa-vít đã chạy trốn rồi tẩu thoát trong đêm đó.
11. Sau-lơ sai người đến nhà Đa-vít, theo dõi chàng để sáng hôm sau giết chàng. Mi-canh, vợ của Đa-vít, nói với chàng rằng: “Nếu đêm nay chàng không trốn thoát thì sáng mai chàng sẽ bị giết.” 12. Mi-canh đã dòng Đa-vít xuống qua cửa sổ. Chàng đã chạy trốn rồi tẩu thoát. 13. Sau đó, Mi-canh lấy một pho tượng, đặt nằm trên giường, dùng một tấm lông dê trùm lên đầu, rồi lấy vải phủ lên trên.
14. Khi Sau-lơ sai người đến bắt Đa-vít thì nàng nói: “Anh ấy bị bệnh.” 15. Sau-lơ lại sai người đến xem xét Đa-vít, rồi nói: “Hãy khiêng nó nằm trên giường đến cho ta, để ta giết nó.” 16. Khi các sứ giả vào, họ thấy có một pho tượng trên giường, đầu phủ một tấm lông dê. 17. Sau-lơ nói với Mi-canh: “Tại sao con lừa dối cha để cho kẻ thù của cha chạy đi rồi trốn thoát?” Mi-canh thưa với Sau-lơ: “Anh ấy nói với con: Hãy để cho anh đi, nếu không, anh sẽ giết em!”
18. Đa-vít đã chạy trốn, tẩu thoát, rồi đến Ra-ma gặp Sa-mu-ên. Chàng thuật lại cho ông tất cả những điều Sau-lơ đã làm cho chàng. Sau đó, chàng cùng Sa-mu-ên đến ở tại Na-giốt.
19. Một thời gian sau, Sau-lơ được báo cáo rằng: “Kìa, Đa-vít đang ở tại Na-giốt thuộc Ra-ma.” 20. Sau-lơ sai một số người đi bắt Đa-vít. Nhưng khi họ thấy một đoàn tiên tri, do Sa-mu-ên dẫn đầu, đang nói tiên tri, thì Thần của Đức Chúa Trời ngự trên những người của Sau-lơ, và họ cũng nói tiên tri. 21. Khi Sau-lơ nghe báo cáo như vậy, ông sai những người khác, và họ cũng nói tiên tri như vậy. Sau-lơ lại sai một số người đi lần thứ ba, và họ cũng nói tiên tri.
22. Sau đó, Sau-lơ đích thân đến Ra-ma. Khi tới một cái giếng lớn ở Sê-cu, ông hỏi rằng: “Sa-mu-ên và Đa-vít ở đâu?” Có người trả lời: “Kìa, họ đang ở tại Na-giốt thuộc Ra-ma.” 23. Lúc ông đi đến Na-giốt thuộc Ra-ma, Thần của Đức Chúa Trời cũng ngự trên ông, rồi ông vừa đi vừa nói tiên tri cho đến khi tới Na-giốt thuộc Ra-ma. 24. Ông cởi trần, và cũng nói tiên tri trước mặt Sa-mu-ên, rồi cứ ở trần như vậy nằm dưới đất trọn ngày và đêm đó. Vì vậy, người ta có câu tục ngữ: “Sau-lơ cũng thuộc vào hàng ngũ các tiên tri sao?”
Bản Dịch 1925
1. Sau-lơ bàn tính cùng Giô-na-than, con trai mình, và các tôi tớ, để giết Đa-vít; nhưng Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, rất thương yêu Đa-vít, 2. cho người hay, và nói rằng: Sau-lơ, cha tôi, tìm giết anh. Vậy, sáng ngày mai, hãy cẩn thận, ở nơi khuất kín, và ẩn mình đi. 3. Tôi sẽ đi ra đứng gần bên cha tôi nơi ruộng mà anh sẽ ẩn, và nói về anh cùng cha tôi, thử xem người nói thế nào, rồi sẽ cho anh biết. 4. Vậy, Giô-na-than nói binh Đa-vít cùng Sau-lơ, cha mình, mà rằng: Xin vua chớ phạm tội cùng Đa-vít, tôi tớ vua, vì người không có phạm tội cùng vua, mà lại có giúp công việc lớn lao cho vua nữa. 5. Người đã liều mạng mình mà giết người Phi-li-tin kia, nên Đức Giê-hô-va vì cớ người có làm sự giải cứu lớn cho cả Y-sơ-ra-ên. Vua có thấy và mừng rỡ điều đó; nhân sao lại toan phạm tội cùng huyết vô tội, mà giết Đa-vít vô lý? 6. Sau-lơ lắng tai nghe lời Giô-na-than nói, bèn thề rằng: Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, Đa-vít sẽ chẳng chết! 7. Bấy giờ, Giô-na-than gọi Đa-vít, thuật các lời ấy cho người, đoạn dẫn Đa-vít đến gần Sau-lơ, và Đa-vít hầu việc Sau-lơ như trước.
8. Sự tranh chiến cứ liên tiếp luôn luôn, Đa-vít đi ra đánh dân Phi-li-tin, làm cho chúng nó bị thua chạy trốn. 9. Nhưng ác thần bởi Đức Giê-hô-va khiến nhập vào Sau-lơ lúc người ngồi trong điện, cầm cây giáo nơi tay; còn Đa-vít gảy đàn. 10. Sau-lơ muốn lấy giáo đâm Đa-vít dính vào vách, nhưng Đa-vít tránh khỏi, giáo của Sau-lơ găm trong vách. Đa-vít trốn và được thoát khỏi buổi tối đó. 11. Sau-lơ sai người đi đến nhà Đa-vít đặng canh giữ người, để sáng ngày giết người đi. Song Mi-canh, vợ Đa-vít, cho người hay và nói rằng: Nếu đêm nay chàng không trốn khỏi, thì sáng mai chàng sẽ bị giết. 12. Mi-canh thòng Đa-vít xuống nơi cửa sổ; người trốn và thoát khỏi. 13. Kế ấy, Mi-canh lấy tượng thê-ra-phim mà để lên giường, dùng tấm nệm bằng lông dê bọc đầu nó, rồi bao phủ cái mình nó bằng một cái áo tơi. 14. Khi Sau-lơ sai người đến bắt Đa-vít, thì nàng nói rằng: Chàng đau. 15. Sau-lơ lại sai người đến thăm Đa-vít, mà truyền chúng rằng: Hãy đem hắn ở trên giường đến cùng ta, hầu cho ta giết hắn đi. 16. Vậy, những kẻ sai đi đến đó, thấy tượng thê-ra-phim ở trên giường, có một tấm nệm bằng lông dê ở nơi đầu nó. 17. Sau-lơ nói với Mi-canh rằng: Sao ngươi gạt ta như vậy, làm cho kẻ thù nghịch ta trốn khỏi đi? Mi-canh thưa cùng Sau-lơ rằng: Người có bảo tôi: Hãy để cho ta đi, bằng không, ta sẽ giết mầy.
18. Vậy, Đa-vít trốn và thoát khỏi, đi đến nhà Sa-mu-ên tại Ra-ma, rồi thuật cho người mọi điều Sau-lơ đã làm cho mình. Đoạn, người và Sa-mu-ên đi, ở tại Na-giốt. 19. Có người thuật lại điều đó cho Sau-lơ, mà rằng: Kìa, Đa-vít ở tại Na-giốt trong Ra-ma. 20. Sau-lơ sai người đi bắt Đa-vít; nhưng khi chúng thấy một đám tiên tri đang nói tiên tri, và Sa-mu-ên đứng đầu những người ấy, thì Thần của Đức Chúa Trời cảm động họ, họ cũng khởi nói tiên tri. 21. Người ta cho Sau-lơ hay, người bèn sai những người khác; họ cũng nói tiên tri như các kẻ khác. Sau-lơ lại sai người đi lần thứ ba, đến phiên họ cũng nói tiên tri. 22. Bấy giờ, Sau-lơ thân hành đến Ra-ma; tới nơi giếng nước lớn của Sê-cu, người hỏi rằng: Sa-mu-ên và Đa-vít ở đâu? Người ta thưa rằng: Hai người ở Na-giốt trong Ra-ma. 23. Vậy, người đi đến Na-giốt trong Ra-ma; Thần của Đức Chúa Trời cảm động đến phiên người, người cứ đi dọc đường nói tiên tri cho đến khi tới Na-giốt trong Ra-ma. 24. Người cũng lột áo mình, nói tiên tri trước mặt Sa-mu-ên, rồi ở trần như vậy nằm dưới đất trọn ngày và đêm đó. Bởi cớ ấy, có câu tục ngữ rằng: Sau-lơ há cũng vào hàng các tiên tri sao?
Bản Dịch 2011
Giô-na-than Can Thiệp cho Ða-vít
1 Bấy giờ Sau-lơ nói với Giô-na-than và tất cả bầy tôi của ông rằng họ phải giết Ða-vít mới được. Nhưng Giô-na-than con trai của Sau-lơ rất quý mến Ða-vít. 2 Vì thế Giô-na-than nói với Ða-vít, “Sau-lơ cha anh đang tìm cách giết em. Vậy từ bây giờ cho đến sáng, em hãy coi chừng, hãy kiếm nơi nào kín đáo mà trốn. 3 Anh sẽ đi ra và đứng bên cạnh cha anh trong cánh đồng nơi em trốn. Anh sẽ nói chuyện với cha anh về em, rồi xem cha anh phản ứng thế nào, sau đó anh sẽ báo cho em hay.”
4 Vậy Giô-na-than nói tốt về Ða-vít với Sau-lơ cha ông. Ông nói, “Con xin phụ hoàng đừng vấp phải lầm lỗi mà hại tôi tớ của phụ hoàng là Ða-vít, bởi vì nó không chống lại phụ hoàng, và những việc nó làm đều đem lại ích lợi cho phụ hoàng. 5 Chính nó đã liều mạng để chiến đấu với tên Phi-li-tin, và CHÚA đã ban chiến thắng lớn cho toàn dân I-sơ-ra-ên. Chính mắt phụ hoàng đã thấy và vui mừng. Tại sao bây giờ phụ hoàng lại muốn phạm tội làm đổ máu vô tội mà vô cớ muốn giết Ða-vít?”
6 Vậy Sau-lơ nghe theo lời của Giô-na-than. Sau-lơ thề, “Có CHÚA hằng sống làm chứng, nó sẽ không bị giết đâu.” 7 Sau đó Giô-na-than gọi Ða-vít và nói cho ông mọi sự đó. Vậy Giô-na-than dẫn Ða-vít đến với Sau-lơ và ông được đứng chầu trước mặt Sau-lơ như trước.
Sau-lơ Giết Hụt Ða-vít Một Lần Nữa
8 Bấy giờ chiến tranh lại tái diễn. Ða-vít được sai đi chiến đấu với quân Phi-li-tin. Ông đánh chúng thất bại nặng nề. Chúng bỏ chạy trước mặt ông. 9 Nhưng một ác thần từ CHÚA đến trên Sau-lơ đang khi ông ngồi trong nhà, trong tay cầm một cây giáo, và Ða-vít đang khảy đàn cho ông nghe. 10 Sau-lơ dùng cây giáo ấy phóng vào Ða-vít để ghim ông vào tường, nhưng ông né được và thoát khỏi Sau-lơ, còn mũi giáo thì ghim thấu vào tường. Thế là nội đêm đó, Ða-vít bỏ trốn và thoát được.
Mi-khanh Cứu Mạng Ða-vít
11 Sau-lơ sai các thủ hạ đến canh giữ nhà Ða-vít, để sáng hôm sau giết ông. Nhưng Mi-khanh vợ Ða-vít nói với ông, “Nếu đêm nay anh không cứu mạng mình, thì ngày mai anh sẽ bị giết.” 12 Vậy Mi-khanh dòng Ða-vít xuống qua cửa sổ. Ông trốn đi và thoát được. 13 Mi-khanh lấy một pho tượng, đặt nó nằm trên giường, lấy tấm lông dê phủ lên đầu, còn thân hình thì nàng lấy quần áo phủ lên trên. 14 Khi Sau-lơ sai các thủ hạ đến bắt Ða-vít, nàng bảo, “Anh ấy bị bịnh.” 15 Sau-lơ sai các thủ hạ trở lại chỗ Ða-vít và dặn, “Hãy khiêng nó nằm trên giường đến đây cho ta, để ta giết nó.” 16 Khi các thủ hạ đến nơi, họ chỉ thấy có pho tượng nằm trên giường, với tấm lông dê phủ trên đầu. 17 Sau-lơ nói với Mi-khanh, “Sao con gạt cha như thế này, mà để kẻ thù của cha trốn đi, và nó đã trốn thoát được rồi?”
Mi-khanh trả lời Sau-lơ, “Anh ấy nói với con, ‘Hãy để cho anh đi. Tại sao em bắt buộc anh phải giết em?’”
Ða-vít Ðến Gặp Sa-mu-ên
18 Vậy Ða-vít chạy trốn và thoát được. Ông đến với Sa-mu-ên tại Ra-ma và kể cho cụ hay mọi sự Sau-lơ đã làm cho ông. Sau đó ông và Sa-mu-ên đi đến Na-i-ốt. 19 Có người đến báo cho Sau-lơ rằng, “Kìa, Ða-vít đang ở Na-i-ốt trong vùng Ra-ma.” 20 Sau-lơ liền sai các thủ hạ đến bắt Ða-vít. Nhưng khi đến nơi, họ thấy một nhóm tiên tri đang nói tiên tri, có Sa-mu-ên đang dẫn đầu nhóm ấy. Thần của CHÚA nhập vào các thủ hạ của Sau-lơ, họ liền bắt đầu nói tiên tri. 21 Khi Sau-lơ nghe báo cáo như thế, ông sai một nhóm thủ hạ khác. Nhóm ấy đến nơi, họ cũng nhập vào và nói tiên tri như nhóm trước. Sau-lơ lại sai nhóm thủ hạ thứ ba. Nhóm này đến nơi, họ cũng nhập vào và nói tiên tri như hai nhóm kia. 22 Bấy giờ Sau-lơ bèn đích thân đi đến Ra-ma. Ông đến một nơi gọi là Giếng Lớn của Sê-cư. Ông hỏi, “Sa-mu-ên và Ða-vít ở đâu?”
Người ta trả lời, “Chắc họ đang ở tại Na-i-ốt trong vùng Ra-ma.” 23 Vậy ông đến Na-i-ốt trong vùng Ra-ma. Nhưng Thần của Ðức Chúa Trời ngự trên ông. Ông vừa đi vừa nói tiên tri cho đến khi ông đến Na-i-ốt trong vùng Ra-ma. 24 Ông cởi bỏ áo của ông ra và nói tiên tri trước mặt Sa-mu-ên như vậy. Ông ở trần và nằm đó suốt ngày và suốt đêm. Vì vậy người ta đã nói với nhau, “Chẳng lẽ Sau-lơ cũng thuộc vào hàng ngũ các tiên tri sao?”
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Các Quan Xét
- II Sa-mu-ên
- I Sa-mu-ên
- I Sa-mu-ên: Chương 18
- I Sa-mu-ên: Chương 20
- Bách Khoa Từ Điển Tin Lành