I Sa-mu-ên: Chương 9

Từ Thư Viện Tin Lành
(đổi hướng từ KTB09C009)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

1. Lúc đó, có một người Bên-gia-min, tên là Kích, con trai của A-bi-ên, cháu của Xê-rô, chắt của Bê-cô-rát, chít của A-phi-ác. Ông là một dũng sĩ và quyền quý của người Bên-gia-min. 2. Ông có một con trai tên là Sau-lơ, trẻ tuổi đẹp trai. Trong dân Y-sơ-ra-ên, không có người nào đẹp trai bằng chàng. Sau-lơ cao hơn mọi người từ vai trở lên.

3. Có một số lừa cái của Kích, cha của Sau-lơ, bị lạc. Kích nói với Sau-lơ, con trai của mình, rằng: “Hãy đứng dậy, đem theo con một người đầy tớ, rồi đi tìm mấy con lừa về.” 4. Vì vậy, chàng đã đi qua vùng núi Ép-ra-im và xứ Sa-li-sa, nhưng họ không tìm được chúng. Sau đó, họ đã đi qua miền Sa-lim nhưng cũng không thấy chúng. Kế đó, họ đi qua lãnh thổ của người Bên-gia-min, nhưng họ cũng chẳng thấy chúng.

5. Khi họ đến xứ Xu-phơ, Sau-lơ nói với người đầy tớ cùng đi với mình: “Nầy! Chúng ta hãy trở về, kẻo cha tôi không còn nghĩ đến việc mất lừa, mà lại lo lắng về chúng ta.” 6. Người đầy tớ nói: “Kìa! Trong thành nầy có một người của Đức Chúa Trời, là một người rất được kính trọng. Tất cả những gì ông nói đều chắc chắn xảy ra. Bây giờ chúng ta hãy đến đó. Có thể ông ấy sẽ chỉ cho chúng ta đường nào phải đi.” 7. Sau-lơ nói với đầy tớ của mình: “Hãy xem. Nếu chúng ta đi đến đó, chúng ta sẽ đem gì đến cho người? Bởi vì bánh trong các bao của chúng ta đã hết. Chúng ta không có gì để dâng cho người của Đức Chúa Trời.” 8. Người đầy tớ trả lời Sau-lơ rằng: “Tôi có một phần tư siếc-lơ bạc. Tôi sẽ dâng bạc đó cho người của Đức Chúa Trời, để người chỉ đường cho chúng ta.” 9. - Trước kia trong Y-sơ-ra-ên, khi một người muốn đến cầu vấn Ðức Chúa Trời điều gì, người đó nói: “Chúng ta hãy đến gặp vị tiên kiến”, bởi vì những người mà ngày nay chúng ta gọi là “tiên tri” thì lúc đó người ta gọi là “tiên kiến.” 10. Sau-lơ nói với người đầy tớ: “Được! Chúng ta hãy đi.” Rồi họ đi đến thành nơi có người của Đức Chúa Trời.

11. Khi hai người đang lên dốc để vào trong thành, họ gặp những thiếu nữ đi ra lấy nước, họ hỏi các cô gái: “Vị tiên kiến có ở đây không?” 12. Các cô gái trả lời cho họ rằng: “Vâng! Có ông đó ở đây. Ngay phía trước các anh đó. Hãy đi nhanh lên. Hôm nay ông đến thành nầy bởi vì hôm nay dân trong thành sẽ dâng một sinh tế tại nơi cao. 13. Khi vào thành các anh hãy đi thẳng để gặp ông trước khi ông lên chỗ tế lễ tại nơi cao để ăn, bởi vì dân chúng sẽ không ăn trước khi ông đến. Bởi vì ông phải chúc phước cho sinh tế, sau đó người ta mới ăn. Vì vậy, bây giờ các anh hãy đi nhanh lên, bởi vì bây giờ các anh sẽ gặp được ông ấy.” 14. Họ đi lên thành. Khi vừa vào thành, họ thấy Sa-mu-ên đang đi ra, hướng về phía họ, đang trên đường đi lên nơi cao.

15. Một ngày trước khi Sau-lơ đến, Đức Giê-hô-va đã phán vào tai của Sa-mu-ên rằng: 16. “Ngày mai, vào giờ nầy, Ta sẽ sai một người từ xứ Bên-gia-min đến với ngươi, và ngươi sẽ xức dầu cho người để làm lãnh đạo cho dân Y-sơ-ra-ên của Ta. Người có thể cứu dân của Ta khỏi tay của người Phi-li-tin. Ta đã đoái xem dân của Ta bởi vì tiếng kêu than của họ đã thấu đến Ta.” 17. Khi Sa-mu-ên vừa thấy Sau-lơ, Đức Giê-hô-va phán với ông: “Kìa, đó là người mà Ta đã nói với ngươi. Người nầy sẽ cai trị dân của Ta.”

18. Sau-lơ đến gần Sa-mu-ên tại cổng thành và hỏi: “Xin vui lòng cho tôi biết nhà của vị tiên kiến ở đâu?” 19. Sa-mu-ên trả lời Sau-lơ: “Ta là vị tiên kiến. Con hãy đi trước ta đến đến nơi cao. Hôm nay các con sẽ dùng bữa với ta. Sáng mai ta sẽ giải đáp mọi điều thắc mắc trong lòng của con, rồi cho con về. 20. Còn những con lừa cái của con đã mất ba ngày nay, đừng bận tâm về chúng, bởi vì chúng đã tìm được rồi. Vả lại, mọi thứ quý giá nhất trong Y-sơ-ra-ên sẽ được dành cho ai? Không phải là cho con và cho cả nhà cha của con hay sao?” 21. Sau-lơ nói: “Không phải con chỉ là một người Bên-gia-min, một chi tộc nhỏ nhất trong các chi tộc của Y-sơ-ra-ên hay sao? Không phải gia tộc của con là nhỏ nhất trong các gia tộc của chi tộc Bên-gia-min hay sao? Tại sao ông lại nói với con như vậy?”

22. Sa-mu-ên dẫn Sau-lơ và người đầy tớ vào phòng khách, mời họ ngồi vào chỗ tôn trọng giữa vòng những khách dự tiệc, có khoảng ba mươi người. 23. Sa-mu-ên nói với người đầu bếp: “Hãy đem ra đây phần mà ta đã trao cho ngươi, là phần mà ta dặn ngươi hãy để riêng.” 24. Người đầu bếp đem thịt đùi dọn ra trước mặt Sau-lơ. Sa-mu-ên nói: “Đây là phần đã được giữ lại và để dành cho con. Con hãy ăn đi. Vì từ lúc ta mời khách, ta đã dặn hãy để dành phần đó cho con trong dịp nầy.” Vì vậy, Sau-lơ đã ăn với Sa-mu-ên trong ngày hôm đó.

25. Sau khi họ từ nơi cao đi xuống và vào trong thành, Sa-mu-ên đã mời Sau-lơ lên sân thượng mái nhà đàm đạo. 26. Họ thức dậy sớm. Vừa khi bình minh vừa ló dạng, Sa-mu-ên đã gọi Sau-lơ đang ở trên sân thượng mái nhà, rồi nói: “Hãy thức dậy, ta sẽ tiễn con lên đường.” Sau-lơ chỗi dậy, rồi cả hai người, chàng và Sa-mu-ên, đi ra ngoài. 27. Khi họ đi xuống, đến cuối thành, Sa-mu-ên nói với Sau-lơ: “Hãy bảo người đầy tớ đi trước chúng ta. Người đó hãy đi, nhưng con hãy đứng lại một lúc để ta nói cho con nghe lời của Đức Chúa Trời.”

Bản Dịch 1925

1. Bấy giờ, có một người Bên-gia-min, tên là Kích, con trai A-bi-ên, cháu Xê-rô, chắt Bê-cô-rát, chít A-phi-ác, là con trai của một người Bên-gia-min. Kích vốn một người dõng sĩ, 2. có một con trai, tên là Sau-lơ, còn trẻ và lịch sự. Trong dân Y-sơ-ra-ên chẳng ai lịch sự bằng người; người cao hơn cả dân sự từ vai trở lên.

3. Một ngày kia, những lừa cái của Kích, cha Sau-lơ, bị lạc. Kích nói cùng Sau-lơ, con trai mình, rằng: Hãy đem theo một tôi tớ, đi tìm những lừa cái. 4. Người đi khắp núi Ép-ra-im, khắp xứ Sa-li-sa, mà không tìm được; lại trải qua xứ Sa-lim, xứ Bên-gia-min, song cũng không gặp. 5. Đến trong xứ Xu-phơ, Sau-lơ nói cùng tôi tớ theo mình, rằng; Nầy chúng ta hãy trở về, kẻo cha ta đã đành mất lừa, lại lo cho chúng ta chăng. 6. Kẻ tôi tớ đáp cùng Sau-lơ rằng: Hãy nghe, trong thành nầy có một người của Đức Chúa Trời, là người rất tôn trọng; mọi sự người nói trước điều ứng nghiệm chẳng sai. Vậy, chúng ta hãy đi đến đó. Có lẽ người sẽ chỉ cho chúng ta con đường phải nương theo. 7. Sau-lơ nói cùng kẻ tôi tớ mình, rằng: Phải, chúng ta hãy đi đó. Nhưng chúng ta phải lấy gì mà dâng cho người? Các bao chúng ta đều hết lương thực, và chúng ta chẳng còn một lễ vật nào để dâng cho người của Đức Chúa Trời! Chúng ta còn chi? 8. Kẻ tôi tớ tiếp rằng: Tôi có trong mình một phần tư siếc-lơ bạc; tôi sẽ dâng bạc đó cho người của Đức Chúa Trời, rồi người sẽ chỉ đường cho chúng ta. 9. (Thuở xưa, trong Y-sơ-ra-ên, hễ người ta đi cầu vấn Đức Chúa Trời, thì thường nói rằng: Chúng ta hãy đi tìm người tiên kiến; vì người mà thiên hạ ngày nay gọi là tiên tri, ngày xưa gọi là người tiên kiến). 10. Sau-lơ nói cùng kẻ tôi tớ rằng: Ngươi nói phải; chúng ta hãy đi. Hai người bèn đi đến thành người của Đức Chúa Trời ở.

11. Khi hai người đi lên đường dốc về thành, thì gặp những con gái trẻ đi ra múc nước, bèn hỏi rằng: Đấng tiên kiến có đây chăng? 12. Các con gái trẻ đáp rằng: Có, kìa người ở đằng trước mặt ông. Nhưng hãy đi mau, vì ngày nay người đến thành, bởi bá tánh có việc tế lễ tại nơi cao. 13. Khi vào thành, hai ông chắc sẽ gặp người trước khi chưa lên nơi cao đặng dự lễ. Bá tánh không ăn trước khi người đến, vì người phải chúc phước cho của lễ; xong rồi, các người dự tiệc mới ăn. Vậy, hãy đi lên, nội ngày nay hai ông chắc sẽ gặp người. 14. Hai người đi lên thành; khi vừa vào thành, bèn gặp Sa-mu-ên đi ra đặng lên nơi cao.

15. Vả, ngày trước khi Sau-lơ đến, Đức Giê-hô-va đã tỏ ra cho Sa-mu-ên, mà rằng: 16. Ngày mai, tại giờ nầy, ta sẽ sai một người ở xứ Bên-gia-min đến cùng ngươi, ngươi sẽ xức dầu cho người làm vua của dân Y-sơ-ra-ên ta. Người sẽ giải cứu dân ta khỏi tay dân Phi-li-tin; vì ta đã đoái xem dân ta, và tiếng của chúng đã thấu đến ta. 17. Khi Sa-mu-ên thấy Sau-lơ, Đức Giê-hô-va phán cùng người rằng: Kìa là người mà ta đã bảo ngươi; ấy người sẽ quản trị dân ta.

18. Sau-lơ đến gần Sa-mu-ên tại cửa thành mà nói cùng người rằng: Xin ông hãy chỉ cho tôi nhà của đấng tiên kiến. 19. Sa-mu-ên đáp cùng Sau-lơ rằng: Ta là đấng tiên kiến đây. Hãy đi trước ta lên nơi cao. Ngày nay hai ngươi sẽ ăn bữa cùng ta; đến mai ta sẽ tỏ cho ngươi mọi điều trong lòng ngươi, đoạn để ngươi đi. 20. Còn những lừa cái mà ngươi đã mất ba ngày nay, chớ lo lắng về chúng nó; vì đã kiếm được rồi. Vả lại, mọi vật quí trọng hơn hết trong Y-sơ-ra-ên đã dành cho ai? Há chẳng phải cho ngươi và cho cả nhà của cha ngươi sao? 21. Sau-lơ đáp: Tôi chỉ là một người Bên-gia-min, là một chi phái nhỏ hơn hết trong Y-sơ-ra-ên; nhà tôi lại là hèn mọn hơn hết các nhà của chi phái Bên-gia-min. Nhân sao ông nói với tôi giọng như vậy.

22. Sa-mu-ên dẫn Sau-lơ và kẻ tôi tớ người vào phòng, rồi mời ngồi chỗ thứ nhất trong các người dự tiệc, số chừng ba mươi người. 23. Bấy giờ, Sa-mu-ên nói cùng đầu bếp rằng: Hãy bưng phần ta đã trao cho ngươi, và ta đã dặn để riêng ra. 24. Đầu bếp lấy chả vai và miếng bọc chung quanh, đem dọn cho Sau-lơ, Sa-mu-ên tiếp rằng: Kìa, miếng đã để dành cho ngươi ở trước mặt ngươi; hãy ăn đi, từ khi ta định mời dân sự, ta đã giữ nó lại về tiệc nầy. Vậy, trong ngày đó, Sau-lơ ăn bữa cùng Sa-mu-ên.

25. Đoạn, chúng đều xuống khỏi nơi cao, vào trong thành; còn Sa-mu-ên trò chuyện cùng Sau-lơ trên mái nhà. 26. Qua ngày sau, hai người dậy sớm; khi hừng đông, Sa-mu-ên gọi Sau-lơ trên mái nhà mà nói rằng: Hãy đứng dậy, ta sẽ đưa ngươi đi. Sau-lơ đứng dậy, rồi Sa-mu-ên và Sau-lơ cả hai đồng đi ra. 27. Khi đến đầu thành, Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Hãy truyền cho kẻ tôi tớ đi trước chúng ta. Kẻ tôi tớ bèn đi trước. Người tiếp rằng: Bây giờ, hãy dừng lại để ta nói cho ngươi nghe lời của Đức Chúa Trời.

Bản Dịch 2011

Sau-lơ Ðược Chọn Làm Vua

1 Thuở ấy có một người tên là Kích con của A-bi-ên, con của Xê-rô, con của Bê-cơ-rát, con của A-phi-a, thuộc chi tộc Bên-gia-min. Ông là một người giàu có và quyền thế. 2 Ông có một con trai tên là Sau-lơ, một thanh niên khôi ngô tuấn tú; không ai trong dân I-sơ-ra-ên đẹp trai hơn chàng thanh niên ấy. Chàng cao hơn mọi người từ vai trở lên.

3 Lúc ấy mấy con lừa cái của Kích cha của Sau-lơ bị lạc mất. Kích nói với Sau-lơ con ông, “Bây giờ con hãy đứng dậy, đem một người trong các đầy tớ đi với con, để tìm mấy con lừa về.” 4 Vậy họ đi qua miền cao nguyên Ép-ra-im và vùng Sa-li-sa, nhưng họ không tìm được chúng. Sau đó họ đi qua miền Sa-a-lim nhưng cũng không thấy chúng. Kế đó họ đi qua lãnh thổ của chi tộc Bên-gia-min nhưng họ cũng chẳng thấy chúng. 5 Khi họ đến vùng Xu-phơ, Sau-lơ nói với người đầy tớ đi với chàng, “Thôi, chúng ta hãy trở về, kẻo cha tôi không còn lo cho mấy con lừa nữa, mà lại bắt đầu lo cho chúng ta.”

6 Người đầy tớ nói với chàng, “Thưa cậu, trong thành này có một người của Ðức Chúa Trời, một người rất được kính trọng. Tất cả những gì người ấy nói đều được ứng nghiệm. Vậy chúng ta hãy đến đó, biết đâu người ấy có thể chỉ cho chúng ta biết phải đi đường nào.”

7 Sau-lơ nói với người đầy tớ của chàng, “Này, nếu chúng ta đi, chúng ta biết lấy gì làm quà để biếu người ấy đây? Bánh chúng ta đem theo đã hết sạch cả rồi; quà thì không có để biếu cho người của Ðức Chúa Trời. Chúng ta đâu có gì?”

8 Người đầy tớ đáp với Sau-lơ, “Thưa cậu, trong tay tôi có một phần tư se-ken bạc. Tôi sẽ biếu cho người của Ðức Chúa Trời, để ông ấy chỉ cho chúng ta đường nào phải đi.” (9 Thuở xưa, trong I-sơ-ra-ên, khi một người muốn đến cầu vấn Ðức Chúa Trời điều gì, người ấy nói, “Hãy đến, chúng ta hãy đi gặp vị tiên kiến,” vì những người ngày nay chúng ta gọi là “tiên tri” thuở ấy người ta gọi là “tiên kiến.”)

10 Sau-lơ nói với người đầy tớ, “Tốt, vậy thì đi.” Thế là hai người đi vào thành, nơi có người của Ðức Chúa Trời.

11 Ðang khi hai người đi lên dốc để vào thành, họ gặp các thiếu nữ đi ra lấy nước, họ hỏi các cô ấy, “Có vị tiên kiến ở đây không?”

12 Các cô ấy trả lời và nói, “Có, ông ấy kia kìa, ở trước mặt các anh đó. Hãy đi nhanh lên; hôm nay ông đến thành này, vì hôm nay dân trong thành sẽ dâng một con vật hiến tế trên nơi cao. 13 Khi vào thành chắc chắn các anh sẽ gặp ông trước khi ông lên chỗ tế lễ trên nơi cao để dùng bữa, vì dân trong thành sẽ không ăn trước khi ông đến, bởi ông phải cầu nguyện dâng của tế lễ trước, sau đó những người được mời mới có thể ăn. Vậy bây giờ các anh hãy đi nhanh lên; thế nào các anh cũng sẽ gặp được ông ấy.” 14 Thế là hai người đi lên thành. Vừa khi họ vào thành, Sa-mu-ên đã chờ sẵn ở đó. Ông đi ra đón họ để đưa họ lên chỗ tế lễ trên nơi cao.

15 Số là một ngày trước khi Sau-lơ đến, CHÚA đã nói vào tai Sa-mu-ên rằng, 16 “Vào giờ này ngày mai, Ta sẽ sai một người từ đất Bên-gia-min đến với ngươi. Ngươi sẽ xức dầu cho nó làm người lãnh đạo của dân I-sơ-ra-ên Ta. Nó sẽ giải thoát dân Ta khỏi tay dân Phi-li-tin, vì Ta đã nhìn thấy dân Ta, tiếng kêu van của chúng đã thấu đến Ta.” 17 Khi Sa-mu-ên thấy Sau-lơ, CHÚA phán với ông, “Này, đó là người Ta đã nói với ngươi. Người ấy sẽ trị vì trên dân Ta.”

18 Bấy giờ Sau-lơ đến gần Sa-mu-ên ở cổng thành và hỏi, “Xin cụ làm ơn chỉ cho cháu biết nhà của vị tiên kiến ở đâu?”

19 Sa-mu-ên đáp với Sau-lơ, “Tôi là người tiên kiến đây. Hãy đi trước tôi đến chỗ tế lễ trên nơi cao, vì hôm nay anh sẽ dùng bữa với tôi, rồi ngày mai tôi sẽ cho anh về và nói cho anh biết mọi điều trong lòng anh. 20 Còn mấy con lừa bị mất ba ngày trước, anh khỏi phải lo nữa, có người đã tìm được chúng rồi. Vả lại, tất cả lòng mong muốn của dân I-sơ-ra-ên đang đặt trên ai? Há chẳng phải là trên anh và trên cả nhà của cha anh sao?”

21 Sau-lơ trả lời và nói, “Con không phải là một người Bên-gia-min, một chi tộc nhỏ nhất trong các chi tộc của I-sơ-ra-ên, và gia đình con là gia đình nhỏ nhất trong tất cả các gia đình của chi tộc Bên-gia-min sao? Tại sao cụ lại nói với con như vậy?”

22 Kế đó Sa-mu-ên dẫn Sau-lơ và người đầy tớ của chàng, đưa họ vào sảnh đường, và đặt họ ngồi vào chỗ danh dự nhất trong số những người được mời đến dùng bữa. Có khoảng ba mươi người được mời đến dự tiệc hôm đó. 23 Sa-mu-ên nói với người đầu bếp, “Xin hãy đem phần mà tôi đã đưa cho ông, phần mà tôi đã dặn, ‘Hãy để riêng phần này ra’ đó.” 24 Vậy người đầu bếp lấy cái đùi và phần dính phía trên của đùi dọn ra trước mặt Sau-lơ. Bấy giờ Sa-mu-ên nói, “Hãy xem, đây là phần của anh mà tôi đã dặn để dành cho anh. Hãy ăn đi, vì đây là phần đã để dành cho anh cho đến bây giờ, để anh ăn với những vị khách được mời.” Vậy Sau-lơ dùng bữa với Sa-mu-ên hôm ấy.

25 Sau khi họ từ chỗ tế lễ trên nơi cao đi xuống và vào trong thành, Sa-mu-ên mời Sau-lơ lên sân thượng mái nhà đàm đạo.

26 Sáng hôm sau họ thức dậy sớm. Vừa khi bình minh ló dạng Sa-mu-ên gọi Sau-lơ, lúc ấy còn đang ở trên sân thượng mái nhà, và nói, “Hãy thức dậy, tôi sẽ tiễn anh lên đường.” Sau-lơ trỗi dậy, rồi cả hai người, chàng và Sa-mu-ên, đi ra ngoài thành.

Sau-lơ Ðược Xức Dầu Làm Vua

27 Ðang khi họ đi xuống dốc, nơi sắp hết phạm vi ngoại ô của thành, Sa-mu-ên nói với Sau-lơ, “Hãy bảo người đầy tớ của anh đi trước chúng ta.” Người ấy vượt qua phía trước hai người. “Còn anh, anh hãy đứng lại đây một lát, để tôi tuyên bố cho anh biết lời của Ðức Chúa Trời.”

Tài Liệu