Dân Số Ký: Chương 10
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2. Ngươi hãy làm hai cây kèn bằng bạc dát mỏng. Ngươi sẽ dùng chúng để triệu tập hội chúng và hướng dẫn dân chúng di chuyển doanh trại. 3. Lúc cả hai được thổi lên thì toàn thể hội chúng sẽ tập họp trước mặt ngươi tại cửa Lều Hội Kiến. 4. Nhưng khi một cái thổi lên thì chỉ những lãnh đạo, tức là những người làm đầu mỗi chi tộc, sẽ tập họp lại với ngươi. 5. Khi các ngươi nghe tiếng kèn giục giã, các trại ở phía đông sẽ di chuyển. 6. Khi các ngươi nghe tiếng kèn giục giã lần thứ nhì, các trại ở phía nam sẽ di chuyển. Dân chúng sẽ di chuyển khi nghe tiếng kèn giục giã. 7. Lúc triệu tập dân chúng, các ngươi cũng nghe kèn thổi, nhưng không thổi giục giã. 8. Các con trai của A-rôn, tức là các tư tế, sẽ chịu trách nhiệm thổi kèn. Ðây là một quy luật vĩnh viễn trải qua mọi thế hệ. 9. Khi trong xứ có chiến tranh, các ngươi ra trận chống lại quân thù đang tấn công các ngươi, hãy thổi kèn vang dội. Các ngươi sẽ được Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của các ngươi nhớ đến, và các ngươi sẽ được giải cứu khỏi quân thù. 10. Trong những ngày các ngươi vui mừng, vào những ngày lễ trọng thể, và vào những ngày đầu tháng, các ngươi hãy thổi kèn khi dâng tế lễ thiêu và khi dâng tế lễ bình an; tiếng kèn sẽ là sự nhắc nhở cho các ngươi rằng Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi.
11. Ngày hai mươi, tháng Hai, năm thứ hai, đám mây đã cất lên khỏi Ðền Tạm có Rương Chứng Ước. 12. Dân Y-sơ-ra-ên nhổ trại rời khỏi hoang mạc Si-nai, sau đó đám mây dừng lại tại hoang mạc Pha-ran. 13. Đây là lần thứ nhất dân Y-sơ-ra-ên ra đi theo lệnh Đức Giê-hô-va truyền cho Môi-se.
14. Cờ của trại quân Giu-đa đi trước, theo sau là những đoàn quân của Na-ha-sôn, con trai A-mi-na-đáp, chỉ huy quân đội của họ; 15. Na-tha-na-ên, con trai Xu-a, chỉ huy quân đội của chi tộc Y-sa-ca; 16. Ê-li-áp, con trai Hê-lôn, chỉ huy quân đội của chi tộc Sa-bu-lôn.
17. Đền Tạm được hạ xuống. Con cháu của Ghẹt-sôn và con cháu của Mê-ra-ri khiêng Đền Tạm ra đi.
18. Cờ của trại quân Ru-bên ra đi, theo sau là những đoàn quân của Ê-lít-su, con trai Sê-đêu, chỉ huy quân đội của họ; 19. Sê-lu-mi-ên, con trai Xu-ri-ha-đai, chỉ huy quân đội của chi tộc Si-mê-ôn; 20. Ê-li-sáp, con trai Đê-u-ên, chỉ huy quân đội của chi tộc Gát.
21. Người Kê-hát khiêng những vật thánh tại Đền Tạm ra đi, là những vật đã được chuẩn bị trước khi họ đến.
22. Cờ của trại quân Ép-ra-im ra đi, theo sau là những đoàn quân của Ê-li-sa-ma, con trai A-mi-hút, chỉ huy quân đội của họ; 23. Ga-ma-li-ên, con trai Phê-đát-su, chỉ huy quân đội của chi tộc Ma-na-se; 24. A-bi-đan, con trai Ghi-đeo-ni, chỉ huy quân đội của chi tộc Bên-gia-min.
25. Cờ của trại quân Đan đi tập hậu, theo sau là những đoàn quân của A-hi-ê-xe, con trai A-mi-sa-đai, chỉ huy quân đội của họ; 26. Pha-ghi-ên, con trai Óc-ran, chỉ huy quân đội của chi tộc A-se; 27. A-hi-ra, con trai Ê-nan, chỉ huy quân đội của chi tộc Nép-ta-li.
28. Đó là trình tự mà dân Y-sơ-ra-ên ra đi theo những đoàn quân của mình.
29. Môi-se nói với Hô-báp, người Ma-đi-an, con trai Rê-u-ên, cha vợ của Môi-se: Chúng tôi đang đi đến xứ mà Đức Giê-hô-va đã phán: Ta sẽ ban xứ đó cho các ngươi. Hãy đi với chúng tôi! Chúng tôi sẽ đối đãi tử tế với anh bởi vì Đức Giê-hô-va đã hứa ban phước cho dân Y-sơ-ra-ên. 30. Người trả lời: Tôi không đi đâu, nhưng tôi sẽ trở về với xứ sở của tôi và bà con của tôi. 31. Môi-se nói: Xin đừng bỏ chúng tôi, bởi vì anh biết nơi nào chúng tôi có thể đóng trại trong hoang mạc. Anh sẽ là con mắt của chúng tôi. 32. Nếu anh đi cùng chúng tôi, bất cứ ân phước nào Đức Giê-hô-va ban cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chia sẻ với anh.
33. Vì vậy họ rời khỏi núi của Đức Giê-hô-va, cuộc hành trình kéo dài ba ngày. Rương Giao Ước của Đức Giê-hô-va đi trước họ trong cuộc hành trình kéo dài ba ngày để tìm cho họ một nơi an nghỉ. 34. Ban ngày khi dân Y-sơ-ra-ên dời trại quân đi thì đám mây của Đức Giê-hô-va ở trên họ.
35. Khi Rương Giao Ước di chuyển, Môi-se nói rằng: Đức Giê-hô-va ôi! Xin hãy trỗi dậy. Xin làm cho những kẻ thù của Ngài bị tan tác và những kẻ nào ghét Ngài phải trốn chạy khỏi mặt Ngài. 36. Khi Rương Giao Ước dừng lại thì Môi-se nói rằng: Đức Giê-hô-va ôi! Xin hãy trở lại với hằng chục ngàn ngàn dân Y-sơ-ra-ên!
Bản Dịch 1925
1. Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2. Hãy làm hai ống loa bằng bạc, đánh giát, dùng cho ngươi để nhóm hiệp hội chúng và truyền cho các trại quân ra đi. 3. Khi nào người ta thổi loa, toàn hội chúng sẽ nhóm lại gần bên ngươi, tại cửa hội mạc. 4. Nếu người ta thổi chỉ một ống loa, thì các quan trưởng, tức là các quan tướng đội-quân Y-sơ-ra-ên phải nhóm lại gần bên ngươi; 5. khi các ngươi thổi tiếng vang, thì những trại quân ở về hướng đông phải ra đi. 6. Khi các ngươi thổi tiếng vang lần thứ nhì, thì những trại quân ở về hướng nam phải ra đi; người ta sẽ thổi tiếng vang khi nào các trại quân phải ra đi vậy. 7. Khi nhóm hội chúng, các ngươi phải thổi, nhưng đừng thổi tiếng vang. 8. Các con trai A-rôn, là những thầy tế lễ, sẽ thổi những ống loa. Từ đời nầy sang đời kia, ấy sẽ là một lệ định đời đời cho các ngươi.
9. Khi nào trong xứ các ngươi phải ra chiến trận cùng kẻ thù nghịch xông đánh mình, thì phải thổi loa tiếng vang; Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi sẽ nhớ lại các ngươi, và các ngươi sẽ được giải thoát khỏi kẻ thù nghịch. 10. Trong những ngày vui mừng, trong các lễ trọng thể và đầu tháng của các ngươi, thì phải thổi loa khi dâng những của lễ thiêu và của lễ thù ân mình; loa sẽ dùng làm kỷ niệm trước mặt Đức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.
11. Xảy trong ngày hai mươi tháng hai, năm thứ hai, thì trụ mây cất lên khỏi đền tạm chứng cớ. 12. Dân Y-sơ-ra-ên, theo chương trình đã định, ra từ đồng vắng Si-na-i, và trụ mây dừng lại tại đồng vắng Pha-ran. 13. Vậy, dân Y-sơ-ra-ên vâng mạng của Đức Giê-hô-va cậy Môi-se truyền cho, mà ra đi lần thứ nhất.
14. Ngọn cờ của trại quân Giu-đa, tùy theo các đội ngũ mình, đi trước. Na-ha-sôn, con trai A-mi-na-đáp, thống lãnh quân đội Giu-đa. 15. Na-tha-na-ên, con trai Xu-a, thống lãnh quân đội của chi phái Y-sa-ca. 16. Ê-li-áp, con trai Hê-lôn, thống lãnh quân đội của chi phái Sa-bu-lôn.
17. Bấy giờ, đền tạm đã tháo dỡ, rồi con cháu Ghẹt-sôn và con cháu Mê-ra-ri khiêng đền tạm, bèn ra đi.
18. Kế đó, ngọn cờ của trại quân Ru-bên ra đi, tùy theo các đội ngũ mình. Ê-lít-su, con trai Sê-đêu, thống lãnh quân đội Ru-bên. 19. Sê-lu-mi-ên, con trai Xu-ri-ha-đai, thống lãnh quân đội của chi phái Si-mê-ôn. 20. Ê-li-sáp, con trai Đê-u-ên, thống lãnh quân đội của chi phái Gát.
21. Bấy giờ, các người Kê-hát khiêng những vật thánh ra đi; người ta dựng đền tạm lên đang lúc đợi họ đến.
22. Đoạn, ngọn cờ của trại quân con cháu Ép-ra-im ra đi, tùy theo đội ngũ mình. Ê-li-sa-ma, con trai A-mi-hút, thống lãnh quân đội Ép-ra-im. 23. Ga-ma-li-ên, con trai Phê-đát-su, thống lãnh quân đội của chi phái Ma-na-se. 24. A-bi-đan, con trai Ghi-đeo-ni, thống lãnh quân đội của chi phái Bên-gia-min.
25. Rốt lại, ngọn cờ của trại quân Đan ra đi, tùy theo các đội ngũ mình; nó làm hậu binh của các trại quân khác. A-hi-ê-xe, con trai A-mi-sa-đai, thống lãnh quân đội Đan. 26. Pha-ghi-ên, con trai Óc-ran, thống lãnh quân đội của chi phái A-se. 27. A-hi-ra, con trai Ê-nan, thống lãnh quân đội của chi phái Nép-ta-li.
28. Đó là thứ tự về sự cất binh đi của dân Y-sơ-ra-ên, tùy theo các đội ngũ mình; ấy, họ ra đi là như vậy.
29. Vả, Môi-se nói cùng Hô-báp, con trai Rê-u-ên, người Ma-đi-an, tức là anh vợ mình, mà rằng: Chúng tôi đi đến xứ mà Đức Giê-hô-va có phán rằng: Ta sẽ ban xứ đó cho các ngươi. Xin anh hãy đi cùng chúng tôi, chúng tôi sẽ đãi anh tử tế; vì Đức Giê-hô-va có hứa ban ơn cho dân Y-sơ-ra-ên. 30. Hô-báp đáp rằng: Tôi không đi đâu, nhưng tôi sẽ đi về xứ sở tôi, là nơi bà con tôi. 31. Môi-se lại nói rằng: Tôi xin anh chớ bỏ chúng tôi, vì anh biết nơi nào trong đồng vắng chúng tôi có thế hạ trại được; anh sẽ dường như con mắt cho chúng tôi vậy. 32. Nếu anh đi cùng chúng tôi, thì chúng tôi sẽ làm cho anh hưởng ơn lành mà Đức Giê-hô-va sẽ làm cho chúng tôi.
33. Vậy, dân Y-sơ-ra-ên ra đi từ núi Đức Giê-hô-va, đi trong ba ngày đường; hòm giao ước của Đức Giê-hô-va đi trước trong lúc ba ngày đường nầy, đặng tìm cho dân một nơi an nghỉ. 34. Trong lúc ban ngày, khi dân Y-sơ-ra-ên dời trại quân đi, thì trụ mây của Đức Giê-hô-va ở trên họ.
35. Khi hòm giao ước đi, thì Môi-se nói rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin chổi dậy, để kẻ thù nghịch Ngài bị tản lạc, và kẻ nào ghét Ngài chạy trốn trước mặt Ngài! 36. Khi người ta để hòm giao ước xuống, thì Môi-se nói rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin trở lại cùng muôn vàn của Y-sơ-ra-ên!
Bản Dịch 2011
Những Chiếc Kèn Bằng Bạc
1 CHÚA phán với Môi-se rằng, 2 “Hãy làm hai chiếc kèn bằng bạc, hãy lấy bạc dát mỏng mà làm, để dùng triệu tập hội chúng hoặc ban lệnh cho hội chúng nhổ trại ra đi. 3 Khi cả hai chiếc kèn được thổi lên, toàn thể hội chúng sẽ tập họp lại bên ngươi ở cửa Lều Hội Kiến. 4 Nhưng khi chỉ một chiếc kèn được thổi, thì chỉ những người lãnh đạo, tức những thủ lãnh của mỗi chi tộc I-sơ-ra-ên, sẽ tập họp lại bên ngươi. 5 Khi ngươi thổi điệu kèn xuất hành lần thứ nhất, các trại ở phía đông sẽ nhổ trại ra đi. 6 Khi ngươi thổi điệu kèn xuất hành lần thứ nhì, các trại ở phía nam sẽ nhổ trại ra đi. Chúng sẽ nhổ trại ra đi theo mỗi đợt kèn hiệu lệnh xuất hành được thổi. 7 Khi ngươi muốn hội chúng tập họp, hãy thổi kèn để triệu tập, nhưng không thổi điệu kèn xuất hành. 8 Các con trai của A-rôn, tức các tư tế, sẽ chịu trách nhiệm thổi kèn. Ðây là một quy luật vĩnh viễn trải qua mọi thế hệ của các ngươi. 9 Khi các ngươi xuất quân ra trận đối phó với quân thù xâm lăng xứ sở các ngươi, các ngươi sẽ thổi điệu kèn xuất quân; bấy giờ các ngươi sẽ được nhớ đến trước mặt CHÚA, Ðức Chúa Trời của các ngươi, và các ngươi sẽ được giải cứu khỏi quân thù. 10 Trong những ngày các ngươi vui mừng, vào những ngày lễ trọng thể, và vào những ngày đầu tháng, các ngươi sẽ thổi kèn khi dâng của lễ thiêu và khi dâng của lễ cầu an; những tiếng kèn ấy sẽ làm cho các ngươi được nhớ đến trước mặt CHÚA, Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là CHÚA, Ðức Chúa Trời của các ngươi.”
Rời Khỏi Si-nai
11 Vào ngày hai mươi, tháng hai, năm thứ hai, đám mây cất lên khỏi Ðền Tạm của Chứng Ước. 12 Dân I-sơ-ra-ên tuần tự nhổ trại ra đi, rời khỏi Ðồng Hoang Si-nai. Ðám mây đến Ðồng Hoang Pa-ran thì dừng lại.
13 Lần đầu tiên họ nhổ trại ra đi theo lệnh CHÚA truyền qua Môi-se. 14 Cờ của trại quân Giu-đa ra đi trước, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Nát-sôn con trai Am-mi-na-đáp, 15 kế đến là đoàn quân của chi tộc I-sa-ca, dưới sự chỉ huy của Nê-tha-nên con trai Xu-a, 16 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Xê-bu-lun, dưới sự chỉ huy của Ê-li-áp con trai Hê-lôn.
17 Bấy giờ Ðền Tạm đã được dỡ xuống. Các con cháu Ghẹt-sôn và các con cháu Mê-ra-ri mang Ðền Tạm ra đi.
18 Sau đó cờ của trại quân Ru-bên ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Ê-li-xu con trai Sê-đê-ua, 19 kế đến là đoàn quân của chi tộc Si-mê-ôn, dưới sự chỉ huy của Sê-lu-mi-ên con trai Xu-ri-sa-đai, 20 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Gát, dưới sự chỉ huy của Ê-li-a-sáp con trai Ðê-u-ên.
21 Bấy giờ các con cháu Kê-hát, những người mang các vật thánh, ra đi; và Ðền Tạm phải được dựng lên trước khi họ đến nơi.
22 Sau đó cờ của trại quân Ép-ra-im ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Ê-li-sa-ma con trai Am-mi-hút, 23 kế đến là đoàn quân của chi tộc Ma-na-se, dưới sự chỉ huy của Ga-ma-li-ên con trai Pê-đa-xu, 24 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Bên-gia-min, dưới sự chỉ huy của A-bi-đan con trai Ghi-đê-ô-ni.
25 Sau đó cờ của trại quân Ðan, làm hậu quân cho tất cả trại quân khác, ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của A-hi-ê-xe con trai Am-mi-sa-đai, 26 kế đến là đoàn quân của chi tộc A-se, dưới sự chỉ huy của Pa-ghi-ên con trai Ốc-ran, 27 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Náp-ta-li, dưới sự chỉ huy của A-hi-ra con trai Ê-nan.
28 Ðó là thứ tự của các trại quân I-sơ-ra-ên mỗi khi họ nhổ trại ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường.
Khô-báp Người Mi-đi-an
29 Môi-se nói với Hô-báp con trai Rê-u-ên người Mi-đi-an (Rê-u-ên là nhạc phụ của Môi-se), “Chúng tôi đi đến xứ mà CHÚA phán rằng, ‘Ta sẽ ban nó cho các ngươi,’ xin anh đi với chúng tôi, chúng tôi sẽ đối xử tử tế với anh, vì CHÚA hứa sẽ ban phước cho dân I-sơ-ra-ên.”
30 Nhưng ông ấy đáp với Môi-se, “Tôi không đi đâu. Tôi sẽ về quê hương tôi và sống với bà con tôi.”
31 Môi-se nói, “Xin anh đừng rời bỏ chúng tôi, vì anh biết nơi nào trong đồng hoang này chúng tôi có thể đóng trại được, và anh sẽ như cặp mắt của chúng tôi. 32 Ngoài ra nếu anh đi với chúng tôi, những phước hạnh nào CHÚA ban cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chia sẻ với anh.”
Nhổ Trại Ra Ði
33 Vậy họ nhổ trại rời khỏi núi của CHÚA ra đi được ba ngày đường; Rương Giao Ước của CHÚA luôn đi trước họ trong ba ngày đường đó để chọn nơi nào cho họ nghỉ. 34 Khi họ nhổ trại ra đi, mây của CHÚA luôn che mát trên đầu họ.
35 Mỗi khi Rương Thánh ra đi Môi-se nói,
“Lạy CHÚA, xin trỗi dậy, xin làm cho quân thù của Ngài chạy tán loạn,
Xin khiến những kẻ chống nghịch Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.”
36 Mỗi khi Rương Thánh dừng lại nghỉ ông nói,
“Lạy CHÚA, xin trở lại,
Xin Ngài ngự giữa muôn ngàn con dân I-sơ-ra-ên.”
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Lê-vi Ký
- Xuất Ê-díp-tô Ký
- Dân Số Ký: Chương 9
- Dân Số Ký: Chương 11
- Bách Khoa Từ Điển Tin Lành