Sáng Thế Ký: Chương 48

Từ Thư Viện Tin Lành
(đổi hướng từ KTB01C048)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

1. Sau những việc nầy một thời gian, Giô-sép được thông báo: "Kìa, cha của ngài đang bệnh." Ông đã dẫn theo hai con trai của mình là Ma-na-se và Ép-ra-im. 2. Gia-cốp được thông báo rằng: “Kìa, con trai của ông là Giô-sép đến thăm ông.” Y-sơ-ra-ên cố gắng ngồi dậy trên giường. 3. Gia-cốp nói với Giô-sép: “Ðức Chúa Trời Toàn Năng đã hiện ra với cha tại Lu-xơ, trong xứ Ca-na-an. Ngài đã ban phước cho cha. 4. Ngài đã phán với cha: ‘Nầy, Ta sẽ làm cho ngươi được kết quả và gia tăng thật nhiều. Ta sẽ làm cho ngươi thành nhiều dân tộc, và ban cho dòng dõi theo sau ngươi xứ nầy để làm sản nghiệp đời đời.’ 5. Bây giờ, hai con trai đã sinh cho con tại Ai-cập trước khi cha đến với con tại Ai-cập là Ép-ra-im và Ma-na-se sẽ thuộc về cha, giống như Ru-bên và Si-mê-ôn, chúng sẽ thuộc về cha. 6. Còn những đứa mà con sinh sau chúng, sẽ thuộc về con. Những đứa đó sẽ thừa hưởng cơ nghiệp dưới danh nghĩa của các anh mình. 7. Khi cha từ Pa-đan trở về, Ra-chên đã chết trên đường vào xứ Ca-na-an, khi chỉ còn một khoảng ngắn thì đến Ép-ra-ta. Cha đã chôn nàng tại đó, bên đường đến Ép-ra-ta, tức là Bết-lê-hem.”

8. Khi Y-sơ-ra-ên thấy các con trai của Giô-sép, ông hỏi: “Những đứa nầy là ai?” 9. Giô-sép trả lời cha của mình: “Chúng là các con trai của con mà Ðức Chúa Trời đã ban cho con tại xứ nầy.” Ông cụ nói: “Hãy đem chúng lại đây để cha chúc phước cho chúng.” 10. Mắt của Y-sơ-ra-ên đã bị mờ vì tuổi tác, ông không thể nhìn thấy rõ. Giô-sép đem chúng lại gần ông. Ông ôm lấy chúng rồi hôn chúng. 11. Y-sơ-ra-ên nói với Giô-sép: “Cha tưởng không còn thấy được mặt của con, nhưng Đức Chúa Trời lại cho cha được thấy cả dòng dõi của con.”

12. Giô-sép đã đem chúng ra khỏi đầu gối của ông cụ, rồi sấp mặt của mình xuống đất. 13. Sau đó, Giô-sép dẫn hai đứa đến gần ông cụ: Tay phải của ông dẫn Ép-ra-im đến tay trái của Y-sơ-ra-ên, còn tay trái ông dẫn Ma-na-se đến tay phải của Y-sơ-ra-ên. 14. Y-sơ-ra-ên đã đưa tay phải ra đặt trên đầu của Ép-ra-im - là đứa em, còn tay trái thì đặt trên đầu của Ma-na-se. Ông đặt tréo tay, mặc dù Ma-na-se là con đầu lòng. 15. Ông đã chúc phước cho Giô-sép rằng: "Nguyện Đức Chúa Trời là Đấng mà tổ phụ của con là Áp-ra-ham và Y-sác đã bước theo. Nguyện Đức Chúa Trời là Đấng đã chu cấp cho con suốt cả cuộc đời của con cho tới ngày hôm nay - 16 là Thiên Thần đã giải cứu con khỏi mọi tai họa. Xin ban phước cho những thằng bé nầy, để chúng lưu danh của con và danh của tổ phụ con là Áp-ra-ham và Y-sác. Nguyện chúng được gia tăng thật nhiều trên đất.”

17. Khi Giô-sép thấy cha đặt tay phải trên đầu của Ép-ra-im, điều này làm ông không hài lòng, ông cầm tay của cha, dời từ đầu của Ép-ra-im sang đầu của Ma-na-se. 18. Ông nói: “Thưa cha! Không phải vậy. Đứa nầy là con đầu lòng. Xin đặt tay phải của cha trên đầu của nó.” 19. Nhưng cha của ông từ chối và nói: “Con ơi! Cha biết! Cha biết! Nó cũng sẽ trở thành một dân, và nó cũng sẽ trở nên vĩ đại. Tuy nhiên, em của nó sẽ trỗi hơn nó; dòng dõi của em nó sẽ trở thành nhiều dân tộc.”

20. Ngày hôm đó, ông đã chúc phước cho chúng và nói rằng: “Vì con mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ chúc phước rằng: ‘Cầu xin Ðức Chúa Trời ban phước cho bạn được như Ép-ra-im và Ma-na-se.’” Ông cụ đã đặt Ép-ra-im trước Ma-na-se là như vậy.

21. Sau đó, Y-sơ-ra-ên nói với Giô-sép: “Nầy, cha sắp qua đời, nhưng Đức Chúa Trời sẽ ở cùng các con và đưa các con trở về xứ của tổ phụ các con. 22. Thêm vào đó, cha sẽ ban cho con một phần trội hơn các anh em của con mà cha đã dùng cung kiếm chiếm lấy từ tay của dân A-mô-rít.”

Bản Dịch 1925

1. Vả, khi các việc đó qua rồi, có người nói cùng Giô-sép rằng: Nầy cha người đau; Giô-sép bèn đem Ma-na-se và Ép-ra-im, hai đứa con trai mình, cùng đi đến. 2. Họ cho Gia-cốp hay và nói rằng: Nầy Giô-sép, con trai ông, đến thăm ông đó; Y-sơ-ra-ên cố gượng ngồi dậy trên giường.

3. Gia-cốp nói cùng Giô-sép rằng: Đức Chúa Trời toàn năng đã hiện ra, và ban phước cho cha tại Lu-xơ, trong xứ Ca-na-an, 4. mà phán rằng: Nầy ta sẽ làm cho ngươi sanh sản và thêm nhiều, làm thành một hội dân; ta sẽ cho dòng dõi ngươi xứ nầy làm cơ nghiệp đời đời. 5. Bây giờ, hai đứa con trai đã sanh cho con tại xứ Ê-díp-tô trước khi cha đến, là Ép-ra-im và Ma-na-se, cũng sẽ thuộc về cha như Ru-bên và Si-mê-ôn vậy. 6. Còn mấy đứa mà con sanh kế đó, thì sẽ thuộc về con; về phần hưởng cơ nghiệp, chúng nó sẽ đồng một thể cùng anh em mình. 7. Khi cha ở Pha-đan trở về xứ Ca-na-an, thì Ra-chên chết dọc đường có mặt cha, gần Ê-phơ-rát; cha chôn người ở bên con đường đi về Ê-phơ-rát (tức là Bết-lê-hem).

8. Y-sơ-ra-ên thấy các con trai Giô-sép, bèn hỏi rằng: Những đứa nầy là ai? 9. Giô-sép thưa rằng: Ấy là những con trai của con mà Đức Chúa Trời đã cho tại xứ nầy. Y-sơ-ra-ên lại nói: Xin hãy đem đến đây, đặng cha chúc phước cho chúng nó. 10. Vả, mắt của Y-sơ-ra-ên già nên làng, chẳng thấy chi nữa, bèn biểu chúng nó lại gần, ôm choàng và hôn. 11. Y-sơ-ra-ên nói cùng Giô-sép rằng: Trước cha tưởng chẳng còn thấy được mặt con, nhưng bây giờ Đức Chúa Trời lại làm cho cha thấy được đến dòng dõi con nữa.

12. Giô-sép dẫn hai đứa con trai ra khỏi hai đầu gối cha mình, rồi sấp mình xuống đất. 13. Đoạn, người dẫn hai đứa trẻ lại gần cha; tay hữu thì dẫn Ép-ra-im sang qua phía tả của cha, còn tay tả dắt Ma-na-se sang qua phía hữu. 14. Y-sơ-ra-ên đưa tay mặt ra, để trên đầu Ép-ra-im, là đứa nhỏ, còn tay trái lại để trên đầu Ma-na-se. Người có ý riêng để tay như vậy, vì Ma-na-se là đứa lớn. 15. Rồi người chúc phước cho Giô-sép rằng: Cầu xin Đức Chúa Trời mà tổ phụ tôi là Áp-ra-ham và Y-sác đã thờ phượng; là Đức Chúa Trời đã chăn nuôi tôi từ khi mới lọt lòng cho đến ngày nay, 16. thiên sứ đã cứu tôi ra ngoài vòng hoạn nạn, hãy ban phước cho hai đứa trẻ nầy; nối danh tôi và tổ phụ tôi là Áp-ra-ham và Y-sác, và cho chúng nó thêm lên nhiều vô số trên mặt đất!

17. Nhưng Giô-sép thấy cha mình để tay hữu trên đầu Ép-ra-im, thì có ý bất bình, liền nắm lấy tay cha đã để lên đầu Ép-ra-im mà tráo đổi qua đầu Ma-na-se, 18. rồi thưa rằng: Chẳng phải vậy, cha. Đứa nầy đầu lòng, để tay hữu cha trên đầu nó mới phải chớ. 19. Nhưng cha người không chịu và cãi rằng: Cha biết, con, cha biết. Nó sẽ trở nên một dân; nó cũng sẽ lớn vậy, con; song thể nào em nó cũng sẽ lớn hơn và dòng dõi nó sẽ thành ra vô số nước. 20. Trong ngày đó, người chúc phước cho hai đứa con trai nầy mà nói rằng: Ấy vì ngươi mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ chúc phước nhau rằng: Cầu xin Đức Chúa Trời làm cho ngươi được giống như Ép-ra-im và Ma-na-se. Vậy, Gia-cốp đặt Ép-ra-im trước Ma-na-se.

21. Y-sơ-ra-ên lại nói cùng Giô-sép rằng: Nầy, cha sẽ thác, nhưng Đức Chúa Trời sẽ phù hộ và đem các con trở về xứ tổ phụ. 22. Còn cha sẽ cho con một phần đất trổi hơn các anh em, là phần đất của cha đã dùng cung-kiếm đoạt lấy của dân A-mô-rít đó.

Bản Dịch 2011

Gia-cốp Chúc Phước cho Các Con của Giô-sép

1 Sau các việc đó người ta báo với Giô-sép, “Cha ông đang lâm bịnh.” Ông liền dẫn hai con trai ông là Ma-na-se và Ép-ra-im đến thăm cha ông. 2 Người ta báo với Gia-cốp, “Giô-sép con trai cụ đến thăm cụ đây.” I-sơ-ra-ên cố gượng dậy và ngồi trên giường. 3 Gia-cốp nói với Giô-sép, “Ðức Chúa Trời Toàn Năng đã hiện ra với cha tại Lu-xơ, trong xứ Ca-na-an. Ngài đã ban phước cho cha 4 và phán với cha, ‘Ta sẽ làm cho ngươi sinh sôi nảy nở thật nhiều. Ta sẽ biến ngươi thành một cộng đồng của các dân tộc, và Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi sinh ra sau ngươi xứ này để làm sản nghiệp đời đời.’ 5 Vậy bây giờ hai đứa con do con sinh tại Ai-cập trước khi cha vào Ai-cập sẽ trở thành của cha. Ép-ra-im và Ma-na-se sẽ trở thành con của cha như Ru-bên và Si-mê-ôn. 6 Những đứa con khác của con sinh ra sau chúng sẽ thuộc về con. Về việc thừa hưởng gia tài, các cháu do con sinh ra sau này sẽ được kể vô dòng họ của hai anh chúng. 7 Khi cha từ Pa-đan trở về thì tội nghiệp thay, dọc đường Ra-chên đã qua đời trong xứ Ca-na-an, chỉ còn cách Ép-rát một đoạn đường ngắn. Cha đã chôn mẹ con tại đó, bên con đường đi đến Ép-rát” (tức là Bết-lê-hem).

8 Khi I-sơ-ra-ên thấy các con của Giô-sép, cụ hỏi, “Những đứa này là ai?”

9 Giô-sép trả lời cha ông, “Chúng là các con trai của con, mà Ðức Chúa Trời đã ban cho con ở đây.”

Cụ bảo, “Hãy đem chúng lại đây để cha chúc phước cho chúng.”

10 Vả, bấy giờ mắt của I-sơ-ra-ên đã làng vì cao tuổi. Cụ không thấy được rõ ràng. Vậy Giô-sép đem hai con trai ông đến gần cụ. Cụ hôn chúng và ôm chúng. 11 I-sơ-ra-ên nói với Giô-sép, “Cha tưởng rằng cha sẽ không bao giờ thấy lại mặt con, mà bây giờ Ðức Chúa Trời còn cho cha được thấy các con của con.” 12 Giô-sép đỡ hai con ông đứng dậy khỏi đầu gối của cụ, rồi ông sấp mình xuống mặt đất mà lạy.

13 Ðoạn Giô-sép dẫn hai con trai ông đến gần cụ. Tay phải ông dẫn Ép-ra-im đưa đến tay trái I-sơ-ra-ên, còn tay trái ông dẫn Ma-na-se đưa đến tay phải I-sơ-ra-ên. 14 Nhưng I-sơ-ra-ên đưa tay ra, đặt bàn tay phải của cụ trên đầu Ép-ra-im là đứa em, và đặt bàn tay trái trên đầu Ma-na-se, mặc dù Ma-na-se là con đầu lòng; cụ để chéo tay như vậy. 15 Cụ chúc phước cho Giô-sép và nói,

“Cầu xin Ðức Chúa Trời là Ðấng cha ông của con là Áp-ra-ham và I-sác đã tôn thờ,

Là Ðức Chúa Trời đã chăn dắt con từ khi con lọt lòng mẹ đến ngày nay,

16 Tức Thiên Thần đã giải cứu con khỏi mọi nguy hiểm,

Cầu xin Ngài ban phước cho hai đứa trẻ này,

Ðể chúng lưu truyền danh con mãi mãi, cùng với danh của cha ông con là Áp-ra-ham và I-sác;

Cầu xin Ngài cho chúng phát triển thành một dân đông đúc trên mặt đất.”

17 Khi Giô-sép thấy cha ông đặt tay phải trên đầu Ép-ra-im, ông không được vui, nên ông đỡ cánh tay của cha ông đang để trên đầu Ép-ra-im mà đặt trên đầu Ma-na-se. 18 Giô-sép nói với cha ông, “Thưa cha, không phải vậy, vì đứa này là con đầu lòng, xin cha đặt tay phải trên đầu nó.”

19 Nhưng cha ông từ chối và nói, “Con ơi, cha biết, cha biết. Nó cũng sẽ trở thành một dân, và nó cũng sẽ trở nên vĩ đại. Tuy nhiên em nó sẽ trỗi hơn nó; dòng dõi của em nó sẽ trở thành nhiều dân tộc.”

20 Vậy ngày hôm đó, cụ chúc phước cho chúng và bảo, “Nhờ con mà I-sơ-ra-ên sẽ chúc phước cho nhau và nói: ‘Cầu xin Ðức Chúa Trời ban phước cho bạn được như Ép-ra-im và Ma-na-se.’” Như thế cụ đã lập Ép-ra-im trước Ma-na-se.

21 Ðoạn I-sơ-ra-ên nói với Giô-sép, “Cha sắp sửa qua đời, nhưng Ðức Chúa Trời sẽ ở với các con, và sẽ đem các con về quê cha đất tổ của mình. 22 Giờ đây cha cho con một phần gia tài nhiều hơn các anh em con, đó là phần đất cha đã dùng kiếm cung đoạt được từ tay người A-mô-ri.”

Tài Liệu

  • Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
  • Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành