Công Vụ Các Sứ Đồ: Chương 18

Từ Thư Viện Tin Lành
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

1. Sau những việc nầy, Phao-lô đã rời A-thên đến Cô-rinh-tô. 2. Tại đó, ông gặp một người Do Thái tên là A-qui-la, nguyên quán tại Pông, cùng với vợ là Pê-rít-sin, vừa từ I-ta-li-a đến, bởi vì Hoàng đế Cơ-lốt đã truyền lệnh cho tất cả người Do Thái phải rời khỏi Rô-ma. Phao-lô đã đến thăm họ; 3. vì cùng nghề, nên ông đã ở lại với họ rồi làm việc. Về chuyên môn, họ là những người may trại,

4. Vào mỗi ngày sa-bát, Phao-lô diễn giải trong hội đường, thuyết phục cả người Do Thái lẫn người Hy Lạp. 5. Khi Si-la và Ti-mô-thê từ Ma-xê-đô-nia đã đến, Phao-lô chuyên lo việc giảng đạo, sốt sắng minh chứng cho người Do Thái rằng Đức Chúa Jesus chính là Đấng Christ. 6. Tuy nhiên, vì sự chống đối và phạm thượng của họ, nên ông đã giũ áo rồi nói với họ: “Nguyện huyết của quý vị đổ lại trên đầu của quý vị! Còn tôi thì tinh sạch. Kể từ nay, tôi sẽ đến với những người ngoại quốc.”

7. Phao-lô đã rời khỏi nơi đó để đến nhà của một người tên là Ti-ti-u Giút-tu, là một người tin thờ Đức Chúa Trời. Nhà của ông ở bên cạnh hội đường. 8. Lúc đó Cơ-rít-pu, viên quản lý hội đường, cùng cả nhà của ông đã tin Chúa. Nhiều người Cô-rinh-tô nghe giảng, đã tin và nhận báp-têm.

9. Chúa đã phán với Phao-lô trong ban đêm, qua một khải tượng: “Đừng sợ! Nhưng hãy tiếp tục nói và đừng im lặng; 10. vì Ta sẽ ở cùng con, không ai tra tay trên con để làm hại con, bởi vì Ta có nhiều người trong thành nầy.” 11. Ông đã ở lại đó một năm sáu tháng dạy đạo của Đức Chúa Trời cho họ.

12. Tuy nhiên, khi Ga-li-ôn làm tổng đốc A-chai, những người Do Thái đã nổi dậy hiệp nhau tấn công Phao-lô, rồi dẫn ông ra tòa, 13. họ nói rằng: “Người nầy cổ vũ sự thờ phượng Đức Chúa Trời trái luật pháp.” 14. Khi Phao-lô sắp sửa mở miệng, thì Ga-li-ôn đã nói với những người Do Thái: “Hỡi người Do Thái! Nếu là việc phạm pháp hay là tội ác, thì ta nhẫn nại nghe các ngươi là điều hợp lý. 15. Nhưng nếu vấn đề chỉ là ngôn từ, danh xưng, và luật pháp riêng của các ngươi, thì hãy tự xử lấy. Ta không xét xử những việc nầy đâu.” 16. Rồi ông đuổi họ ra khỏi tòa án. 17. Sau đó, cả đám đã bắt Sốt-then, viên quản lý nhà hội, đánh đòn trước tòa án; Ga-li-ôn chẳng quan tâm đến những việc này.

18. Phao-lô đã ở lại tại đó thêm nhiều ngày nữa, sau đó ông đã từ giã anh em, đáp tàu đến Sy-ri, cùng với Pê-rít-sin và A-qui-la. Tại Sen-cơ-rê, ông đã cạo đầu bởi vì có lời thề nguyện. 19. Khi họ đến Ê-phê-sô, ông để các bạn đồng hành tại đó. Ông đích thân đến hội đường, rồi biện luận với những người Do-thái. 20. Họ mời ông ở lại lâu hơn, nhưng ông từ chối. 21. Ông giã từ họ và nói: “Tôi sẽ trở lại với quý vị nếu Đức Chúa Trời muốn.” Rồi ông đáp tàu rời Ê-phê-sô.

22. Khi đến Sê-sa-rê, ông lên bờ chào thăm Hội Thánh, rồi xuống An-ti-ốt. 23. Sau khi ở đó ít lâu, ông lên đường, lần lượt đi khắp vùng Ga-la-ti và Phi-ri-gi, làm vững mạnh tất cả các môn đồ.

24. Lúc đó, có một người Do Thái tên A-pô-lô, quê ở A-léc-xan-đria, đến Ê-phê-sô; ông là người có khả năng diễn thuyết và thông thạo Kinh Thánh. 25. A-pô-lô đã được hướng dẫn về đạo của Chúa. Ông có tinh thần sốt sắng giảng dạy cách nhiệt thành những điều liên quan đến Đức Chúa Jesus, mặc dù ông chỉ biết về báp-têm của Giăng mà thôi. 26. Sau đó, A-pô-lô bắt đầu giảng một cách dạn dĩ trong hội đường. Tuy nhiên, khi Pê-rít-sin và A-qui-la lắng nghe ông, họ đã đem ông về, giải nghĩa đạo của Đức Chúa Trời cách chính xác hơn cho ông. 27. Sau đó, khi A-pô-lô muốn đi qua A-chai, các anh em đã khích lệ ông, và viết thư dặn các môn đồ hoan nghênh ông. Khi đến nơi, A-pô-lô đã giúp đỡ rất nhiều cho những người đã nhờ ân điển mà tin Chúa. 28. Ông đã công khai phản bác người Do Thái cách mạnh mẽ, dùng Kinh Thánh chứng minh rằng Đức Chúa Jesus chính là Đấng Christ.

Bản Dịch Đại Chúng

Sau những việc nầy, Phao-lô đã rời A-thên đến Cô-rinh-tô. Tại đó, ông gặp một người Do Thái tên là A-qui-la, nguyên quán tại Pông, cùng với vợ là Pê-rít-sin, vừa từ I-ta-li-a đến, bởi vì Hoàng đế Cơ-lốt đã truyền lệnh cho tất cả người Do Thái phải rời khỏi Rô-ma. Phao-lô đã đến thăm họ; vì cùng nghề, nên ông đã ở lại với họ rồi làm việc. Về chuyên môn, họ là những người may trại,

Vào mỗi ngày sa-bát, Phao-lô diễn giải trong hội đường, thuyết phục cả người Do Thái lẫn người Hy Lạp. Khi Si-la và Ti-mô-thê từ Ma-xê-đô-nia đã đến, Phao-lô chuyên lo việc giảng đạo, sốt sắng minh chứng cho người Do Thái rằng Đức Chúa Jesus chính là Đấng Christ. Tuy nhiên, vì sự chống đối và phạm thượng của họ, nên ông đã giũ áo rồi nói với họ: “Nguyện huyết của quý vị đổ lại trên đầu của quý vị! Còn tôi thì tinh sạch. Kể từ nay, tôi sẽ đến với những người ngoại quốc.”

Phao-lô đã rời khỏi nơi đó để đến nhà của một người tên là Ti-ti-u Giút-tu, một người tin thờ Đức Chúa Trời. Nhà của ông ở bên cạnh hội đường. Lúc đó Cơ-rít-pu, viên quản lý hội đường, cùng cả nhà của ông đã tin Chúa. Nhiều người Cô-rinh-tô nghe giảng, đã tin và nhận báp-têm.

Chúa đã phán với Phao-lô trong ban đêm, qua một khải tượng: “Đừng sợ! Nhưng hãy tiếp tục nói và đừng im lặng; vì Ta sẽ ở cùng con, không ai tra tay trên con để làm hại con, bởi vì Ta có nhiều người trong thành nầy.” Phao-lô đã ở lại đó một năm sáu tháng để dạy đạo của Đức Chúa Trời cho họ.

Tuy nhiên, khi Ga-li-ôn làm tổng đốc A-chai, những người Do Thái đã nổi dậy hiệp nhau tấn công Phao-lô, rồi dẫn ông ra tòa, họ nói rằng: “Người nầy cổ vũ sự thờ phượng Đức Chúa Trời trái luật pháp.” Khi Phao-lô sắp sửa mở miệng, thì Ga-li-ôn đã nói với những người Do Thái: “Hỡi người Do Thái! Nếu là việc phạm pháp hay là tội ác, thì ta nhẫn nại nghe các ngươi là điều hợp lý. Nhưng nếu vấn đề chỉ là ngôn từ, danh xưng, và luật pháp riêng của các ngươi, thì hãy tự xử lấy. Ta không xét xử những việc nầy đâu.” Rồi ông đuổi họ ra khỏi tòa án. Sau đó, cả đám đã bắt Sốt-then, viên quản lý nhà hội, đánh đòn trước tòa án. Ga-li-ôn chẳng quan tâm đến những việc này.

Phao-lô đã ở lại tại đó thêm nhiều ngày nữa. Sau đó ông đã từ giã anh em, đáp tàu đến Sy-ri, cùng với Pê-rít-sin và A-qui-la. Tại Sen-cơ-rê, ông đã cạo đầu bởi vì có lời thề nguyện. Khi họ đến Ê-phê-sô, ông để các bạn đồng hành tại đó. Ông đích thân đến hội đường, biện luận với những người Do-thái. Họ mời ông ở lại lâu hơn, nhưng ông từ chối. Ông giã từ họ và nói: “Tôi sẽ trở lại với quý vị nếu Đức Chúa Trời muốn.” Rồi ông đáp tàu rời Ê-phê-sô.

Khi đến Sê-sa-rê, ông đã lên bờ chào thăm Hội Thánh, rồi ông đi xuống An-ti-ốt. Sau khi ở đó ít lâu, ông đã lên đường, lần lượt đi khắp vùng Ga-la-ti và Phi-ri-gi, làm vững mạnh tất cả các môn đồ.

Lúc đó, có một người Do Thái tên A-pô-lô, quê ở A-léc-xan-đria, đến Ê-phê-sô; ông là người có khả năng diễn thuyết và thông thạo Kinh Thánh. A-pô-lô đã được hướng dẫn về đạo của Chúa. Ông có tinh thần sốt sắng giảng dạy một cách nhiệt thành những điều liên quan đến Đức Chúa Jesus, mặc dù ông chỉ biết về báp-têm của Giăng mà thôi. Sau đó, A-pô-lô bắt đầu giảng một cách dạn dĩ trong hội đường. Tuy nhiên, khi Pê-rít-sin và A-qui-la lắng nghe ông, họ đã đem ông về, giải nghĩa đạo của Đức Chúa Trời cách chính xác hơn cho ông. Sau đó, khi A-pô-lô muốn đi qua A-chai, các anh em đã khích lệ ông, và viết thư dặn các môn đồ hoan nghênh ông. Khi đến nơi, A-pô-lô đã giúp đỡ rất nhiều cho những người đã nhờ ân điển mà tin Chúa. Ông đã công khai phản bác người Do Thái cách mạnh mẽ, dùng Kinh Thánh chứng minh rằng Đức Chúa Jesus chính là Đấng Christ.

Bản Dịch Ngữ Căn

1. Sau những việc nầy, ông đã rời A-thên đến Cô-rinh-tô. 2. Tại đó, ông gặp một người Do Thái tên là A-qui-la, nguyên quán tại Pông, vừa từ I-ta-li-a đến, cùng với vợ là Pê-rít-sin, bởi vì Cơ-lốt đã truyền lệnh cho tất cả người Do Thái phải rời khỏi Rô-ma. Phao-lô đã đến thăm họ; 3. vì cùng nghề, nên ông đã ở lại với họ rồi làm việc; về chuyên môn, họ là những người may trại,

4. Vào mỗi ngày sa-bát, Phao-lô diễn giải trong hội đường, thuyết phục cả người Do Thái lẫn người Hy Lạp. 5. Khi Si-la và Ti-mô-thê từ Ma-xê-đô-nia đã đến, Phao-lô chuyên lo việc giảng đạo, sốt sắng minh chứng cho người Do Thái rằng Đức Chúa Jesus chính là Đấng Christ. 6. Tuy nhiên, vì sự chống đối và phạm thượng của họ, ông đã giũ áo rồi nói với họ: “Nguyện huyết của quý vị đổ lại trên đầu của quý vị! Còn tôi thì tinh sạch. Kể từ nay, tôi sẽ đến với những người ngoại quốc.”

7. Phao-lô đã rời khỏi nơi đó để đến nhà của một người tên là Ti-ti-u Giút-tu, một người tin thờ Đức Chúa Trời; nhà của ông ở bên cạnh hội đường. 8. Lúc đó Cơ-rít-pu, viên quản lý hội đường, cùng cả nhà của ông đã tin Chúa. Nhiều người Cô-rinh-tô nghe giảng, đã tin và nhận báp-têm.

9. Chúa đã phán với Phao-lô trong ban đêm, qua một khải tượng: “Đừng sợ! Nhưng hãy tiếp tục nói và đừng im lặng; 10. bởi vì Ta sẽ ở cùng con, không ai tra tay trên con để hại con, bởi vì Ta có nhiều người trong thành nầy.” 11. Ông đã ở lại đó một năm sáu tháng, dạy đạo của Đức Chúa Trời cho họ.

12. Tuy nhiên, khi Ga-li-ôn làm tổng đốc A-chai, những người Do Thái đã nổi dậy hiệp nhau tấn công Phao-lô, rồi dẫn ông ra tòa, 13. họ nói rằng: “Người nầy cổ vũ sự thờ phượng Đức Chúa Trời trái luật pháp.” 14. Khi Phao-lô sắp sửa mở miệng, thì Ga-li-ôn đã nói với những người Do Thái: “Hỡi người Do Thái! Nếu là việc phạm pháp hay là tội ác, thì ta nhẫn nại nghe các ngươi là điều hợp lý. 15. Nhưng nếu vấn đề chỉ là ngôn từ, danh xưng, và luật pháp riêng của các ngươi, thì hãy tự xử lấy. Ta không xét xử những việc nầy đâu.” 16. Rồi ông đuổi họ ra khỏi tòa án. 17. Sau đó, cả đám đã bắt Sốt-then, viên quản lý nhà hội, đánh đòn trước tòa án; Ga-li-ôn chẳng quan tâm đến những việc này.

18. Phao-lô đã ở lại tại đó thêm nhiều ngày nữa, sau đó ông đã từ giã anh em, đáp tàu đến Sy-ri, cùng với Pê-rít-sin và A-qui-la. Tại Sen-cơ-rê, ông đã cạo đầu vì có lời thề nguyện. 19. Khi họ đến Ê-phê-sô, ông để các bạn đồng hành tại đó. Ông đích thân đến hội đường, rồi biện luận với những người Do-thái. 20. Họ mời ông ở lại lâu hơn, nhưng ông từ chối. 21. Ông giã từ họ và nói: “Nếu Đức Chúa Trời muốn, tôi sẽ trở lại với quý vị.” Rồi ông đáp tàu rời Ê-phê-sô.

22. Khi đến Sê-sa-rê, ông lên bờ chào thăm Hội Thánh, rồi xuống An-ti-ốt. 23. Sau khi ở đó ít lâu, ông lên đường, lần lượt đi khắp vùng Ga-la-ti và Phi-ri-gi, làm vững mạnh tất cả các môn đồ.

24. Lúc đó, có một người Do Thái tên A-pô-lô, quê ở A-léc-xan-đria, đến Ê-phê-sô; ông là người có khả năng diễn thuyết và thông thạo Kinh Thánh. 25. Ông đã được hướng dẫn về đạo của Chúa. Ông có tinh thần sốt sắng giảng dạy cách nhiệt thành những điều liên quan đến Đức Chúa Jesus, mặc dù ông chỉ biết về báp-têm của Giăng mà thôi. 26. Sau đó, ông bắt đầu giảng một cách dạn dĩ trong hội đường. Tuy nhiên, khi Pê-rít-sin và A-qui-la lắng nghe ông, họ đã đem ông về, giải nghĩa đạo của Đức Chúa Trời cách chính xác hơn cho ông. 27. Sau đó, khi ông muốn đi qua A-chai, các anh em đã khích lệ ông, và viết thư dặn các môn đồ hoan nghênh ông. Khi đến nơi, ông đã giúp đỡ rất nhiều cho những người đã nhờ ân điển mà tin Chúa. 28. Ông đã công khai phản bác người Do Thái cách mạnh mẽ, dùng Kinh Thánh chứng minh rằng Đức Chúa Jesus chính là Đấng Christ.

Bản Dịch 1925

1. Rồi đó, Phao-lô đi khỏi thành A-thên, mà tới thành Cô-rinh-tô. 2. Tại đó, người gặp một người Giu-đa, tên là A-qui-la, quê ở xứ Bông, mới từ nước Y-ta-li đến đây với vợ mình là Bê-rít-sin, bởi vì vua Cơ-lốt có chỉ truyền mọi người Giu-đa phải lánh khỏi thành Rô-ma; Phao-lô bèn hiệp với hai người. 3. Vì đồng nghề, nên Phao-lô ở nhà hai người mà làm việc chung nhau; vả, nghề các người đó là may trại. 4. Hễ đến ngày Sa-bát, thì Phao-lô giảng luận trong nhà hội, khuyên dỗ người Giu-đa và người Gờ-réc.

5. Khi Si-la và Ti-mô-thê từ xứ Ma-xê-đoan đến, thì Phao-lô hết lòng chuyên lo về sự giảng dạy, làm chứng với người Giu-đa rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ. 6. Nhưng, vì chúng chống cự và khinh dể người, nên người giũ áo mình mà nói rằng: Ước gì máu các ngươi đổ lại trên đầu các ngươi! Còn ta thì tinh sạch; từ đây, ta sẽ đi đến cùng người ngoại. 7. Phao-lô ra khỏi đó, vào nhà một người tên là Ti-ti-u Giút-tu, là kẻ kính sợ Đức Chúa Trời, nhà người giáp với nhà hội. 8. Bấy giờ Cơ-rít-bu, chủ nhà hội, với cả nhà mình đều tin Chúa; lại có nhiều người Cô-rinh-tô từng nghe Phao-lô giảng, cũng tin và chịu phép báp-tem. 9. Ban đêm, Chúa phán cùng Phao-lô trong sự hiện thấy rằng: Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; 10. ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu; vì ta có nhiều người trong thành nầy. 11. Phao-lô ở lại đó một năm sáu tháng, dạy đạo Đức Chúa Trời trong đám họ.

12. Lúc Ga-li-ôn đang làm quan trấn thủ xứ A-chai, người Giu-đa đồng lòng nổi lên nghịch cùng Phao-lô và kéo người đến tòa án, 13. mà nói rằng: Người nầy xui dân thờ Đức Chúa Trời một cách trái luật pháp. 14. Phao-lô vừa toan mở miệng trả lời, thì Ga-li-ôn nói cùng dân Giu-đa rằng: Hãy người Giu-đa, giá như về nỗi trái phép hay tội lỗi gì, thì theo lẽ phải, ta nên nhịn nhục nghe các ngươi. 15. Song nếu biện luận về đạo lý, danh hiệu, hay là luật pháp riêng của các ngươi, thì hãy tự xử lấy; ta chẳng khứng xử đoán những việc đó đâu. 16. Người bèn đuổi chúng ra khỏi tòa án. 17. Bấy giờ, chúng bắt Sốt-then, chủ nhà hội, đánh đòn trước tòa án, nhưng Ga-li-ôn chẳng lo đến việc đó.

18. Phao-lô ở lại thành Cô-rinh-tô ít lâu nữa, rồi từ giã anh em, xuống thuyền đi với Bê-rít-sin và A-qui-la qua xứ Sy-ri, sau khi đã chịu cạo đầu tại thành Sen-cơ-rê, vì người có lời thề nguyện. 19. Kế đó, ba người tới thành Ê-phê-sô, Phao-lô để đồng bạn mình lại đó. Còn người, thì vào nhà hội, nói chuyện với những người Giu-đa; 20. song khi chúng xin ở lại lâu hơn nữa, thì người chẳng khứng. 21. Người từ giã các người đó mà rằng: Ví Đức Chúa Trời khứng, thì chuyến khác ta sẽ đến nơi các ngươi; rồi người từ thành Ê-phê-sô mà đi.

22. Khi đổ bộ tại thành Sê-sa-rê rồi, người đi lên thành Giê-ru-sa-lem, chào mừng Hội thánh, đoạn lại xuống thành An-ti-ốt. 23. Người ở đó ít lâu, rồi lại đi, trải lần lần khắp trong xứ Ga-la-ti và xứ Phi-ri-gi, làm cho hết thảy môn đồ đều vững lòng.

24. Bấy giờ có một người Giu-đa tên là A-bô-lô, quê tại thành A-léc-xan-tri, là tay khéo nói và hiểu Kinh Thánh, đến thành Ê-phê-sô. 25. Người đã học đạo Chúa; nên lấy lòng rất sốt sắng mà giảng và dạy kĩ càng những điều về Đức Chúa Jêsus, dẫu người chỉ biết phép báp-tem của Giăng mà thôi. 26. Vậy, người khởi sự giảng cách dạn-dĩ trong nhà hội. Bê-rít-sin và A-qui-la nghe giảng, bèn đem người về với mình, giải bày đạo Đức Chúa Trời cho càng kĩ lưỡng hơn nữa. 27. Người toan sang xứ A-chai, thì anh em giục lòng cho và viết thơ gởi dặn môn đồ phải tiếp đãi người tử tế. Khi tới rồi, người được nhờ ơn Đức Chúa Trời mà bổ ích cho kẻ đã tin theo. 28. Vì người hết sức bẻ bác người Giu-đa giữa thiên hạ, lấy Kinh Thánh mà bày tỏ rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ.

Bản Dịch 2011

Phao-lô tại Cô-rinh-tô

Cộng Tác với A-qui-la và Pơ-rít-xi-la

1 Sau đó Phao-lô rời A-thên và đến Cô-rinh-tô. 2 Tại đó ông gặp một người Do-thái tên là A-qui-la, sinh quán ở Pôn-tơ, cùng với vợ là Pơ-rít-xi-la, cả hai vừa từ I-ta-ly đến, bởi vì Hoàng Ðế Cơ-lau-đi-u đã ra lệnh cho mọi người Do-thái phải rời khỏi Rô-ma. Phao-lô đến thăm ông bà. 3 Vì cùng nghề nên Phao-lô dọn vào ở chung nhà với ông bà để dễ làm việc với nhau, bởi họ đều làm nghề may lều. 4 Cứ đến ngày Sa-bát, Phao-lô đến hội đường để biện luận và cố gắng thuyết phục cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp.

5 Sau khi Si-la và Ti-mô-thê từ Ma-xê-đô-ni-a đến, Phao-lô để trọn thì giờ vào việc giảng Ðạo. Ông chứng minh cho người Do-thái thấy rằng Ðức Chúa Jesus chính là Ðấng Christ. 6 Nhưng khi thấy họ chống đối và nói những lời xúc phạm, Phao-lô giũ áo ông và tuyên bố, “Máu của quý vị sẽ đổ lại trên đầu quý vị. Tôi đã hết trách nhiệm. Từ nay tôi sẽ đến với các dân ngoại.” 7 Rồi ông rời khỏi đó và đến nhà của một người tên là Ti-ti-u Giúc-tu. Ông ấy là một người thờ phượng Ðức Chúa Trời; nhà của ông ở bên cạnh hội đường. 8 Lúc ấy Cơ-rít-pu người quản lý hội đường và cả nhà ông đều tin Chúa. Nhiều người Cô-rinh-tô đã nghe Phao-lô giảng nên tin và chịu phép báp-têm.

9 Một đêm nọ, trong một khải tượng Chúa phán với Phao-lô, “Ðừng sợ. Cứ tiếp tục rao giảng và đừng im lặng, 10 vì Ta ở với con. Không ai có thể ra tay làm hại con, vì Ta có nhiều người trong thành này.” 11 Vì thế ông ở lại đó một năm sáu tháng và giảng dạy Ðạo Ðức Chúa Trời cho họ.

Người Do-thái Ðưa Phao-lô Ra Tòa

12 Nhưng khi Ga-li-ô đến làm tổng trấn xứ A-chai, người Do-thái đồng lòng nổi dậy chống Phao-lô và đưa ông ra tòa. 13 Họ tố cáo, “Người này đã thuyết phục dân thờ phượng Ðức Chúa Trời cách trái luật.”

14 Khi Phao-lô toan mở miệng để biện hộ, Ga-li-ô nói với người Do-thái, “Hỡi những người Do-thái, nếu đây là vấn đề phạm pháp hay tội ác nghiêm trọng, tôi sẽ nhẫn nại nghe quý vị. 15 Nhưng nếu chỉ là vấn đề liên hệ đến tín ngưỡng, danh xưng, và luật lệ riêng của quý vị, quý vị hãy tự giải quyết lấy; phần tôi, tôi không muốn xét xử những việc ấy đâu.” 16 Nói xong ông đuổi họ ra khỏi tòa. 17 Cả đám bèn túm lấy Sốt-then người quản lý hội đường và đánh ông túi bụi ngay trước tòa án, nhưng Ga-li-ô chẳng màng gì đến việc ấy.

Phao-lô Trở Về An-ti-ốt Xứ Sy-ri-a

18 Phao-lô ở tại Cô-rinh-tô một thời gian khá lâu, rồi ông từ biệt anh chị em tín hữu, xuống tàu trở về Sy-ri-a; có Pơ-rít-xi-la và A-qui-la đồng hành với ông. Khi đến Sen-cơ-rê, ông cạo đầu, vì ông có lời khấn nguyện. 19 Khi đến Ê-phê-sô, ông để các bạn đồng hành ở đó, rồi đích thân đến hội đường và biện luận với người Do-thái. 20 Họ yêu cầu ông ở lại đó lâu hơn nữa, nhưng ông từ chối. 21 Dầu vậy trước khi từ biệt họ, ông nói, “Nếu Ðức Chúa Trời muốn, tôi sẽ trở lại với quý vị.” Sau đó ông xuống tàu rời Ê-phê-sô. 22 Khi đến Sê-sa-rê, ông đi lên chào thăm hội thánh, rồi đi xuống Thành An-ti-ốt.

Cuộc Hành Trình Truyền Giáo Thứ Ba của Phao-lô

23 Phao-lô ở đó một thời gian, rồi ông lại ra đi, trải qua khắp vùng Ga-la-ti và vùng Phi-ry-gi-a, làm vững mạnh tất cả các môn đồ.

A-pô-lô tại Ê-phê-sô

24 Khi ấy có một người Do-thái tên là A-pô-lô, quê ở A-léc-xan-ria, vừa đến Ê-phê-sô. Ông là người có khẩu tài và có kiến thức Kinh Thánh vững vàng. 25 Ông đã được dạy về Ðạo Chúa; với lòng nhiệt thành ông đã giảng và dạy cách chính xác về Ðức Chúa Jesus, mặc dù ông chỉ biết phép báp-têm của Giăng. 26 Ông vào hội đường và bắt đầu giảng cách dạn dĩ, nhưng sau khi Pơ-rít-xi-la và A-qui-la nghe ông giảng, ông bà mời A-pô-lô về nhà và cắt nghĩa cho ông chính xác hơn về Ðạo Ðức Chúa Trời. 27 Khi biết ông có ý muốn qua A-chai, anh chị em tín hữu khuyến khích ông và viết thư giới thiệu ông cho các môn đồ bên đó, dặn họ hoan nghinh ông. Khi đến nơi ông cậy ơn Chúa giúp ích các tín hữu rất nhiều, 28 vì ông đã công khai bài bác những người Do-thái cách mạnh mẽ và dùng Kinh Thánh chỉ cho họ thấy rằng Ðức Chúa Jesus chính là Ðấng Christ.

Tài Liệu

  • Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
  • Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành