Công Vụ Các Sứ Đồ: Chương 17

Từ Thư Viện Tin Lành
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

1. Sau khi đã đi qua Am-phi-pô-lít và A-pô-lô-nia, họ đến Tê-sa-lô-ni-ca, nơi có một hội đường của người Do Thái. 2. Theo thói quen, Phao-lô đã vào tại đó với họ. Trong ba ngày sa-bát, ông thảo luận Kinh Thánh với họ, 3. ông giải thích và chứng minh rằng Đấng Christ phải chịu thương khó, rồi sống lại từ cõi chết, rồi ông nói rằng: “Đức Chúa Jesus mà tôi rao truyền cho quý vị chính là Đấng Christ.”

4. Có một số người trong số họ, được thuyết phục, cùng với rất nhiều người Hy Lạp tin kính, và không ít phụ nữ thuộc giới thượng lưu, đã gia nhập với Phao-lô và Si-la.

5. Lúc nầy những người Do Thái bèn ganh tị, họ đã rủ những kẻ hung ác, những côn đồ ngoài đường phố tập hợp đám đông, rồi gây rối loạn trong thành phố. Chúng kéo đến nhà của Gia-sôn tìm bắt hai ông để đưa ra trước dân chúng. 6. Khi tìm không được, chúng kéo Gia-sôn và vài anh em đến trước chính quyền thành phố, rồi gào lên rằng: “Những tên nầy đã gây rối loạn trong thiên hạ, bây giờ chúng cũng đến đây, 7. và Gia-sôn đã chứa chấp chúng! Tất cả những kẻ nầy hành động chống lại luật lệ của Sê-sa, đã công bố rằng có một vua khác là Jesus.” 8. Chúng đã xách động dân chúng và bậc cầm quyền của thành phố bằng những lời nầy. 9. Họ đã nhận tiền thế chân từ Gia-sôn và những người còn lại, rồi thả ra.

10. Ngay trong đêm đó, các anh em đã đưa Phao-lô và Si-la đến Bê-rê; khi đến nơi, họ đã vào hội đường của người Do Thái. 11. Những người tại đây cao trọng hơn những người ở Tê-sa-lô-ni-ca, họ đã tiếp nhận đạo với tất cả sự sẵn sàng, ngày nào cũng nghiên cứu Kinh Thánh để xét xem những điều này có đúng không. 12. Vì vậy, nhiều người trong số họ đã tin, cùng với không ít phụ nữ thượng lưu Hy Lạp và cả những người nam nữa.

13. Tuy nhiên khi những người Do Thái từ Tê-sa-lô-ni-ca biết rằng Phao-lô cũng truyền đạo của Đức Chúa Trời tại Bê-rê, thì họ đã đến đó để khuấy rối và kích động đám đông. 14. Ngay lập tức, các anh em đã đưa Phao-lô đi về phía biển, tuy nhiên cả Si-la và Ti-mô-thê thì ở lại Bê-rê.

15. Những người hộ tống Phao-lô đã đưa ông đến A-thên; sau đó khi Si-la và Ti-mô-thê nhận được chỉ thị truyền phải đến với ông càng sớm càng tốt, họ đã khởi hành.

16. Trong khi Phao-lô đang đợi họ tại A-thên, tâm linh bên trong ông khó chịu khi thấy thành phố đầy dẫy những hình tượng. 17. Vì vậy, ông biện luận tại nhà hội với người Do Thái và những người ngoại quốc đang thờ phượng, cũng như với những người mà ông gặp ngoài chợ mỗi ngày. 18. Sau đó, có vài triết gia thuộc phái Khoái lạc và Khắc kỷ cũng đã tranh luận với ông. Một số nói: “Kẻ lắm lời nầy muốn nói gì?” Tuy nhiên những người khác thì nói: “Dường như ông ta là người rao giảng về các thần ngoại quốc” — bởi vì ông đã giảng về Phúc Âm của Đức Chúa Jesus và sự sống lại.

19. Họ đã bắt ông, dẫn đến đồi A-rê-ô, rồi hỏi rằng: “Chúng tôi có thể biết về giáo thuyết mới nầy mà ông đang giảng dạy đó không? 20. Bởi vì một số điều ông đem đến, thật lạ tai với chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi muốn biết những điều đó có nghĩa gì.” 21. Thật vậy, khi đó tất cả người A-thên và những ngoại kiều đến thăm nơi nầy chỉ dành thì giờ, không có gì khác hơn là để nói và nghe về điều mới lạ.

22. Sau đó Phao-lô đứng giữa đồi A-rê-ô nói rằng: “Thưa quý vị là người A-thên! Tôi nhận thấy trên mọi phương diện, quý vị thật là những người sùng đạo. 23. Bởi vì khi đi khắp thành phố, quan sát những nơi thờ phượng của quý vị, tôi thấy có một bàn thờ khắc chữ: THỜ THẦN KHÔNG BIẾT. Cho nên, Đấng mà quý vị đang thờ và không biết đó, chính là Đấng mà tôi đang rao truyền cho quý vị tại đây. 24. Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo dựng thế giới và mọi vật ở trong đó. Ngài là Chúa của trời và đất, Ngài không ngự trong các đền miếu bởi tay con người dựng nên. 25. Ngài cũng không cần tay loài người phục vụ như là Ngài cần đến điều gì. Ngài là Đấng ban sự sống cho tất cả, và hơi thở cho tất cả. 26. Từ một người, Ngài đã làm nên mọi dân tộc và khiến họ sống trên khắp mặt đất. Ngài ấn định thời hạn và ranh giới cho họ cư ngụ, 27. để họ tìm kiếm Đức Chúa Trời, và rồi may ra họ có thể cảm nhận và tìm được Ngài, mặc dù Ngài không ở xa mỗi người chúng ta. 28. Chính vì nhờ ở trong Ngài, chúng ta được sống, hoạt động và hiện hữu - như vài thi nhân của quý vị đã nói: ‘Chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.’ 29. Bởi vì là dòng dõi của Đức Chúa Trời, chúng ta không nên nghĩ rằng Đấng Thiêng Liêng giống như một vật bằng vàng, bằng bạc, hay bằng đá, được chạm khắc theo trí tưởng tượng của con người. 30. Thật vậy, Ðức Chúa Trời đã không còn chú tâm đến những thời kỳ thiếu hiểu biết đó, nhưng bây giờ Ngài truyền mọi người ở khắp mọi nơi phải ăn năn. 31. Bởi vì Ngài đã ấn định một ngày, là lúc Ngài sẽ phán xét thế giới trong sự công chính, bởi một Đấng mà Ngài đã chỉ định, là một sự bảo chứng cho tất cả mọi người, Ngài đã khiến Đấng đó sống lại từ cõi chết.”

32. Khi nghe về sự sống lại từ cõi chết, một số người đã chế giễu ông; tuy nhiên những người khác đã nói: “Chúng tôi muốn nghe ông nói về chuyện nầy một lần nữa.”

33. Vì vậy, Phao-lô đã lìa khỏi họ. 34. Tuy nhiên có vài người đã tin, và gia nhập với ông, trong số đó có Đê-ni, một thành viên hội đồng A-rê-ô-pa, và một phụ nữ tên Đa-ma-ri, và những người khác cùng với họ.

Bản Dịch Đại Chúng

Sau khi đã đi qua Am-phi-pô-lít và A-pô-lô-nia, họ đến Tê-sa-lô-ni-ca, nơi có một hội đường của người Do Thái. Theo thói quen, Phao-lô đã vào tại đó với họ. Trong ba ngày sa-bát, ông thảo luận Kinh Thánh với họ, ông giải thích và chứng minh rằng Đấng Christ phải chịu thương khó, rồi sống lại từ cõi chết, rồi ông nói rằng: “Đức Chúa Jesus mà tôi rao truyền cho quý vị chính là Đấng Christ.”

Có một số người trong số họ, được thuyết phục, cùng với rất nhiều người Hy Lạp tin kính, và không ít phụ nữ thuộc giới thượng lưu, đã gia nhập với Phao-lô và Si-la.

Lúc nầy những người Do Thái bèn ganh tị, họ đã rủ những kẻ hung ác, những côn đồ ngoài đường phố tập hợp đám đông, rồi gây rối loạn trong thành phố. Chúng kéo đến nhà của Gia-sôn tìm bắt hai ông để đưa ra trước dân chúng. Khi tìm không được, chúng kéo Gia-sôn và vài anh em đến trước chính quyền thành phố, rồi gào lên rằng: “Những tên nầy đã gây rối loạn trong thiên hạ, bây giờ chúng cũng đến đây, và Gia-sôn đã chứa chấp chúng! Tất cả những kẻ nầy hành động chống lại luật lệ của Sê-sa, đã công bố rằng có một vua khác là Jesus.” Chúng đã xách động dân chúng và bậc cầm quyền của thành phố bằng những lời nầy. Họ đã nhận tiền thế chân từ Gia-sôn và những người còn lại, rồi thả ra.

Ngay trong đêm đó, các anh em đã đưa Phao-lô và Si-la đến Bê-rê; khi đến nơi, họ đã vào hội đường của người Do Thái. Những người tại đây cao trọng hơn những người ở Tê-sa-lô-ni-ca, họ đã tiếp nhận đạo với tất cả sự sẵn sàng, ngày nào cũng nghiên cứu Kinh Thánh để xét xem những điều này có đúng không. Vì vậy, nhiều người trong số họ đã tin, cùng với không ít phụ nữ thượng lưu Hy Lạp và cả những người nam nữa.

Tuy nhiên khi những người Do Thái từ Tê-sa-lô-ni-ca biết rằng Phao-lô cũng truyền đạo của Đức Chúa Trời tại Bê-rê, thì họ đã đến đó để khuấy rối và kích động đám đông. Ngay lập tức, các anh em đã đưa Phao-lô đi về phía biển, tuy nhiên cả Si-la và Ti-mô-thê thì ở lại Bê-rê.

Những người hộ tống Phao-lô đã đưa ông đến A-thên; sau đó khi Si-la và Ti-mô-thê nhận được chỉ thị truyền phải đến với ông càng sớm càng tốt, họ đã khởi hành.

Trong khi Phao-lô đang đợi họ tại A-thên, tâm linh bên trong ông khó chịu khi thấy thành phố đầy dẫy những hình tượng. Vì vậy, ông biện luận tại nhà hội với người Do Thái và những người ngoại quốc đang thờ phượng, cũng như với những người mà ông gặp ngoài chợ mỗi ngày. Sau đó, có vài triết gia thuộc phái Khoái lạc và Khắc kỷ cũng đã tranh luận với ông. Một số nói: “Kẻ lắm lời nầy muốn nói gì?” Tuy nhiên những người khác thì nói: “Dường như ông ta là người rao giảng về các thần ngoại quốc” — bởi vì ông đã giảng về Phúc Âm của Đức Chúa Jesus và sự sống lại.

Họ đã bắt ông, dẫn đến đồi A-rê-ô, rồi hỏi rằng: “Chúng tôi có thể biết về giáo thuyết mới nầy mà ông đang giảng dạy đó không? Bởi vì một số điều ông đem đến, thật lạ tai với chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi muốn biết những điều đó có nghĩa gì.” Thật vậy, khi đó tất cả người A-thên và những ngoại kiều đến thăm nơi nầy chỉ dành thì giờ, không có gì khác hơn là để nói và nghe về điều mới lạ.

Sau đó Phao-lô đứng giữa đồi A-rê-ô nói rằng: “Thưa quý vị là người A-thên! Tôi nhận thấy trên mọi phương diện, quý vị thật là những người sùng đạo. Bởi vì khi đi khắp thành phố, quan sát những nơi thờ phượng của quý vị, tôi thấy có một bàn thờ khắc chữ: THỜ THẦN KHÔNG BIẾT. Cho nên, Đấng mà quý vị đang thờ và không biết đó, chính là Đấng mà tôi đang rao truyền cho quý vị tại đây. Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo dựng thế giới và mọi vật ở trong đó. Ngài là Chúa của trời và đất, Ngài không ngự trong các đền miếu bởi tay con người dựng nên. Ngài cũng không cần tay loài người phục vụ như là Ngài cần đến điều gì. Ngài là Đấng ban sự sống cho tất cả, và hơi thở cho tất cả. Từ một người, Ngài đã làm nên mọi dân tộc và khiến họ sống trên khắp mặt đất. Ngài ấn định thời hạn và ranh giới cho họ cư ngụ, để họ tìm kiếm Đức Chúa Trời, và rồi may ra họ có thể dò dẫm và tìm được Ngài, mặc dù Ngài không ở xa mỗi người chúng ta. Chính vì nhờ ở trong Ngài, chúng ta được sống, hoạt động và hiện hữu - như vài thi nhân của quý vị đã nói: ‘Chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.’ Bởi vì là dòng dõi của Đức Chúa Trời, chúng ta không nên nghĩ rằng Đấng Thiêng Liêng giống như một vật bằng vàng, bằng bạc, hay bằng đá, được chạm khắc theo trí tưởng tượng của con người. Thật vậy, Ðức Chúa Trời đã không còn chú tâm đến những thời kỳ thiếu hiểu biết đó, nhưng bây giờ Ngài truyền mọi người ở khắp mọi nơi phải ăn năn. Bởi vì Ngài đã ấn định một ngày, là lúc Ngài sẽ phán xét thế giới trong sự công chính, bởi một Đấng mà Ngài đã chỉ định, là một sự bảo chứng cho tất cả mọi người, Ngài đã khiến Đấng đó sống lại từ cõi chết.”

Khi nghe về sự sống lại từ cõi chết, một số người đã chế giễu ông; tuy nhiên những người khác đã nói: “Chúng tôi muốn nghe ông nói về chuyện nầy một lần nữa.”

Vì vậy, Phao-lô đã lìa khỏi họ. Tuy nhiên có vài người đã tin, và gia nhập với ông, trong số đó có Đê-ni, một thành viên hội đồng A-rê-ô-pa, và một phụ nữ tên Đa-ma-ri, và những người khác cùng với họ.

Bản Dịch Ngữ Căn

1. Sau khi đã đi qua Am-phi-pô-lít và A-pô-lô-nia, họ đến Tê-sa-lô-ni-ca, nơi có một hội đường của người Do Thái. 2. Theo thói quen, Phao-lô đã vào tại nơi đó với họ; trong ba ngày sa-bát, ông thảo luận Kinh Thánh với họ, 3. ông giải thích và chứng minh rằng Đấng Christ phải chịu thương khó, rồi sống lại từ cõi chết, và nói rằng: “Đức Chúa Jesus mà tôi rao truyền cho quý vị chính là Đấng Christ.”

4. Một số người trong họ, được thuyết phục, cùng với rất nhiều người Hy Lạp tin kính, và không ít phụ nữ thuộc giới thượng lưu, đã gia nhập với Phao-lô và Si-la.

5. Lúc nầy những người Do Thái ganh tị, họ đã rủ những người hung ác, những côn đồ ngoài đường phố, và tập hợp đám đông, rồi gây rối loạn trong thành phố. Chúng kéo đến nhà của Gia-sôn, tìm bắt hai ông để đưa ra trước dân chúng. 6. Khi tìm không được, chúng kéo Gia-sôn và vài anh em đến trước chính quyền thành phố, gào lên rằng: “Những tên nầy đã gây rối loạn trong thiên hạ, bây giờ chúng cũng đến đây, 7. và Gia-sôn đã chứa chấp chúng! Tất cả những kẻ nầy hành động chống lại luật lệ của Sê-sa, đã công bố rằng có một vua khác là Jesus.” 8. Chúng đã xách động dân chúng và bậc cầm quyền của thành phố bằng những lời nầy. 9. Họ đã nhận tiền thế chân từ Gia-sôn và những người còn lại, rồi thả ra.

10. Ngay trong đêm đó, các anh em đã đưa Phao-lô và Si-la đến Bê-rê; khi đến nơi, họ đã vào hội đường của người Do Thái. 11. Những người tại đây cao trọng hơn những người ở Tê-sa-lô-ni-ca; họ đã tiếp nhận đạo với tất cả sự sẵn sàng, ngày nào cũng nghiên cứu Kinh Thánh để xét xem những điều này có đúng không. 12. Vì vậy, nhiều người trong số họ đã tin, cùng với không ít phụ nữ thượng lưu Hy Lạp và cả những người nam nữa.

13. Tuy nhiên khi những người Do Thái từ Tê-sa-lô-ni-ca biết rằng Phao-lô cũng truyền đạo của Đức Chúa Trời tại Bê-rê, thì họ đã đến đó để khuấy rối và kích động đám đông. 14. Ngay lập tức, các anh em đã đưa Phao-lô đi về phía biển, tuy nhiên cả Si-la và Ti-mô-thê thì ở lại Bê-rê.

15. Những người hộ tống Phao-lô đã đưa ông đến A-thên; sau đó nhận được chỉ thị truyền cho Si-la và Ti-mô-thê phải đến với ông càng sớm càng tốt, họ đã khởi hành.

16. Trong khi Phao-lô đang đợi họ tại A-thên, tâm linh của ông khó chịu khi thấy thành phố đầy dẫy những hình tượng. 17. Vì vậy, ông biện luận tại nhà hội với người Do Thái và những người ngoại quốc đang thờ phượng, cũng như với những người mà ông gặp ngoài chợ mỗi ngày. 18. Sau đó, có vài triết gia thuộc phái Khoái lạc và Khắc kỷ cũng đã tranh luận với ông. Một số nói: “Kẻ lắm lời nầy muốn nói gì?” Tuy nhiên những người khác thì nói: “Dường như ông ta là người rao giảng về các thần ngoại quốc” — bởi vì ông đã giảng về Phúc Âm của Đức Chúa Jesus và sự sống lại.

19. Họ đã bắt ông, dẫn đến đồi A-rê-ô, rồi hỏi rằng: “Chúng tôi có thể biết về giáo thuyết mới nầy mà ông đang giảng dạy đó không? 20. Bởi vì một số điều ông đem đến, thật lạ tai với chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi muốn biết những điều đó có nghĩa là gì.” 21. Thật vậy, khi đó tất cả người A-thên và những ngoại kiều đến thăm nơi nầy chỉ dành thì giờ, không có gì khác hơn là để nói và nghe về điều mới lạ.

22. Sau đó Phao-lô đứng giữa đồi A-rê-ô nói rằng: “Thưa quý vị là người A-thên! Tôi nhận thấy trên mọi phương diện, quý vị thật là những người sùng đạo. 23. Bởi vì khi đi khắp thành phố, quan sát những nơi thờ phượng của quý vị, tôi thấy có một bàn thờ khắc chữ: THỜ THẦN KHÔNG BIẾT. Cho nên, Đấng mà quý vị thờ và không biết đó, chính là Đấng mà tôi đang rao truyền cho quý vị tại đây. 24. Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo dựng thế giới và mọi vật ở trong đó. Ngài là Chúa của trời và đất, Ngài không ngự trong các đền miếu bởi tay con người dựng nên. 25. Ngài cũng không cần tay loài người phục vụ như là Ngài cần đến điều gì. Ngài là Đấng ban sự sống cho tất cả, và hơi thở cho tất cả. 26. Từ một người, Ngài đã làm nên mọi dân tộc và khiến họ sống trên khắp mặt đất. Ngài ấn định thời hạn và ranh giới cho họ cư ngụ, 27. để họ tìm kiếm Đức Chúa Trời, và rồi may ra họ có thể dò dẫm và tìm được Ngài, mặc dù Ngài không ở xa mỗi người chúng ta. 28. Vì nhờ ở trong Ngài, chúng ta được sống, hoạt động và hiện hữu - như vài thi nhân của quý vị đã nói: ‘Chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.’ 29. Bởi vì là dòng dõi của Đức Chúa Trời, chúng ta không nên nghĩ rằng Đấng Thiêng Liêng giống như một vật bằng vàng, bằng bạc, hay bằng đá, được chạm khắc theo trí tưởng tượng của con người. 30. Thật vậy, Ðức Chúa Trời đã không còn chú tâm đến những thời kỳ thiếu hiểu biết đó, nhưng bây giờ Ngài truyền mọi người ở khắp mọi nơi phải ăn năn. 31. Bởi vì Ngài đã ấn định một ngày, là lúc Ngài sẽ phán xét thế giới trong sự công chính, bởi một Đấng mà Ngài đã chỉ định, là một sự bảo chứng cho tất cả mọi người, Ngài đã khiến Đấng đó sống lại từ cõi chết.”

32. Khi nghe về sự sống lại từ cõi chết, một số người đã chế giễu ông; tuy nhiên những người khác đã nói: “Chúng tôi muốn nghe ông nói về chuyện nầy một lần nữa.”

33. Vì vậy, Phao-lô đã lìa khỏi họ. 34. Tuy nhiên có vài người đã tin, và gia nhập với ông, trong số đó có Đê-ni, một thành viên hội đồng A-rê-ô-pa, và một phụ nữ tên Đa-ma-ri, và những người khác cùng với họ.

Bản Dịch 1925

1. Phao-lô và Si-la đi ngang qua thành Am-phi-bô-lít và thành A-bô-lô-ni, rồi tới thành Tê-sa-lô-ni-ca; ở đó người Giu-đa có một nhà hội. 2. Phao-lô tới nhà hội theo thói quen mình, và trong ba ngày Sa-bát biện luận với họ, 3. lấy Kinh Thánh cắt nghĩa và giải tỏ tường về Đấng Christ phải chịu thương khó, rồi từ kẻ chết sống lại. Người nói rằng Đấng Christ nầy, tức là Đức Chúa Jêsus mà ta rao truyền cho các ngươi. 4. Trong bọn họ có một vài người được khuyên dỗ nối theo Phao-lô và Si-la, lại cũng có rất nhiều người Gờ-réc vẫn kính sợ Đức Chúa Trời, và mấy người đàn bà sang trọng trong thành nữa. 5. Nhưng người Giu-đa đầy lòng ghen ghét, rủ mấy đứa hoang đàng nơi đường phố, xui giục đoàn dân gây loạn trong thành. Chúng nó xông vào nhà của Gia-sôn, tìm bắt Phao-lô và Si-la đặng điệu đến cho dân chúng. 6. Tìm không được, bèn kéo Gia-sôn và mấy người anh em đến trước mặt các quan án trong thành, mà la lên rằng: Kìa những tên nầy đã gây thiên hạ nên loạn lạc, nay có đây, 7. và Gia-sôn đã chứa chúng! Chúng nó hết thảy đều là đồ nghịch mạng Sê-sa, vì nói rằng có một vua khác, là Jêsus. 8. Bấy nhiêu lời đó làm rối động đoàn dân và các quan án. 9. Song khi các quan án đòi Gia-sôn và các người khác bảo lãnh rồi, thì tha cho ra.

10. Tức thì, trong ban đêm, anh em khiến Phao-lô và Si-la đi đến thành Bê-rê. Đến nơi rồi, thì vào nhà hội người Giu-đa. 11. Những người nầy có ý hẳn hoi hơn người Tê-sa-lô-ni-ca, đều sẵn lòng chịu lấy đạo, ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng. 12. Trong bọn họ có nhiều người tin theo, với mấy người đàn bà Gờ-réc sang trọng, và đàn ông cũng khá đông. 13. Nhưng khi người Giu-đa ở thành Tê-sa-lô-ni-ca hay Phao-lô cũng truyền đạo Đức Chúa Trời tại thành Bê-rê, bèn đến đó để rải sự xao xiến rối loạn trong dân chúng. 14. Tức thì, anh em khiến Phao-lô đi phía biển, còn Si-la với Ti-mô-thê ở lại thành Bê-rê. 15. Những người dẫn Phao-lô đưa người đến thành A-thên; rồi trở về, đem lịnh cho Si-la và Ti-mô-thê phải đến cùng người cho gấp.

16. Phao-lô đang đợi hai người tại thành A-thên, động lòng tức giận, vì thấy thành đều đầy những thần tượng. 17. Vậy, người biện luận trong nhà hội với người Giu-đa và người mới theo đạo Giu-đa; lại mỗi ngày, với những kẻ nào mình gặp tại nơi chợ. 18. Có mấy nhà triết học về phái Epicuriens và phái Stociens cũng cãi lẽ với người. Kẻ thì hỏi: Người già mép nầy muốn nói gì đó? Người thì nói: Người dường như giảng về các thần ngoại quốc (vì Phao-lô truyền cho chúng về Đức Chúa Jêsus và sự sống lại). 19. Chúng bắt người, đem đến nơi A-rê-ô-ba, mà hỏi rằng: Chúng tôi có thể biết được đạo mới mà ông dạy đó chăng? 20. Vì chưng ông giảng cho chúng tôi nghe sự lạ. Chúng tôi muốn biết ý nghĩa điều đó là gì. 21. Vả, hết thảy người A-thên và người ngoại quốc ngụ tại thành A-thên chỉ lo nói và nghe việc mới lạ mà thôi.

22. Bấy giờ, Phao-lô đứng giữa A-rê-ô-ba, nói rằng: Hỡi người A-thên, phàm việc gì ta cũng thấy các ngươi sốt sắng quá chừng. 23. Vì khi ta trải khắp thành các ngươi, xem xét khí vật các ngươi dùng thờ phượng, thì thấy một bàn thờ có chạm chữ rằng: Thờ Chúa Không Biết. Vậy, Đấng các ngươi thờ mà không biết đó, là Đấng ta đang rao truyền cho. 24. Đức Chúa Trời đã dựng nên thế giới và mọi vật trong đó, là Chúa của trời đất, chẳng ngự tại đền thờ bởi tay người ta dựng nên đâu. 25. Ngài cũng chẳng dùng tay người ta hầu việc Ngài dường như có cần đến sự gì, vì Ngài là Đấng ban sự sống, hơi sống, muôn vật cho mọi loài. 26. Ngài đã làm cho muôn dân sanh ra bởi chỉ một người, và khiến ở khắp trên mặt đất, định trước thì giờ đời người ta cùng giới hạn chỗ ở, 27. hầu cho tìm kiếm Đức Chúa Trời, và hết sức rờ tìm cho được, dẫu Ngài chẳng ở xa mỗi một người trong chúng ta. 28. Vì tại trong Ngài, chúng ta được sống, động, và có, y như xưa một vài thi nhân của các ngươi có nói rằng: Chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài. 29. Vậy, bởi chúng ta là dòng dõi Đức Chúa Trời, thì chớ nên ngờ rằng Chúa giống như vàng, bạc, hay là đá, bởi công nghệ và tài xảo của người ta chạm trổ nên. 30. Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn, 31. vì Ngài đã chỉ định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thế gian, bởi Người Ngài đã lập, và Đức Chúa Trời đã khiến Người từ kẻ chết sống lại, để làm chứng chắc về điều đó cho thiên hạ.

32. Khi chúng nghe nói về sự sống lại của kẻ chết, kẻ thì nhạo báng, người thì nói rằng: Lúc khác chúng ta sẽ nghe ngươi nói về việc đó. 33. Vì vậy, Phao-lô từ giữa đám họ bước ra. 34. Nhưng có mấy kẻ theo người và tin; trong số đó có Đê-ni, là một quan tòa nơi A-rê-ô-ba, và một người đàn bà tên là Đa-ma-ri, cùng các người khác.

Bản Dịch 2011

Phao-lô và Si-la tại Thê-sa-lô-ni-ca

1 Sau khi Phao-lô và Si-la đi qua Thành Am-phi-pô-li và Thành A-pô-lô-ni-a, họ đến Thành Thê-sa-lô-ni-ca; ở đó có một hội đường của người Do-thái. 2 Theo thói quen Phao-lô đến hội đường và liên tiếp ba ngày Sa-bát luận giải Kinh Thánh với họ. 3 Ông giải thích và chứng minh rằng Ðấng Christ phải chịu khổ hình và phải sống lại từ cõi chết. Ông bảo, “Ðức Chúa Jesus này, Ðấng tôi rao giảng cho anh chị em, chính là Ðấng Christ.”

4 Một số người được thuyết phục và nhập theo Phao-lô và Si-la; trong số đó có nhiều người Hy-lạp theo Do-thái Giáo cách sùng kính và khá đông quý bà thuộc giới thượng lưu trong thành. 5 Nhưng những người Do-thái không tin sinh lòng ganh tị; họ dẫn theo một số côn đồ ngoài chợ, tập họp một đám đông, và gây nên một cuộc náo loạn trong thành. Họ kéo đến nhà của Gia-sôn kiếm Phao-lô và Si-la để đem ra trước đám đông. 6 Nhưng khi không tìm được hai ông, họ bắt Gia-sôn và một số anh chị em, lôi những người ấy đến trước chính quyền thành phố, rồi lớn tiếng tố cáo, “Những kẻ làm cho thế giới đảo lộn này bây giờ đang ở đây, 7 thế mà Gia-sôn đã chứa chấp bọn chúng. Chúng đã nghịch lại những sắc chỉ của Hoàng Ðế Sê-sa, bảo rằng có một vua khác là Jesus.”

8 Dân chúng và những người lãnh đạo trong thành nghe thế thì bối rối. 9 Nhưng sau khi họ nhận tiền thế chân cho Gia-sôn và các tín hữu, họ thả những người ấy ra.

Phao-lô và Si-la tại Bê-rê

10 Tối hôm đó anh chị em lập tức đưa Phao-lô và Si-la qua Thành Bê-rê. Khi vừa đến nơi, hai ông đi ngay đến hội đường của người Do-thái.

11 Những người Do-thái ở đây có trình độ hơn những người ở Thê-sa-lô-ni-ca. Họ ghi nhận sứ điệp với tất cả nhiệt tâm và ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh để xem những điều được nghe giảng có đúng không. 12 Vì thế nhiều người giữa họ tin theo, cùng với một số phụ nữ Hy-lạp thuộc giới thượng lưu và một số quý ông người Hy-lạp.

13 Nhưng khi những người Do-thái ở Thê-sa-lô-ni-ca nghe rằng Phao-lô đã đến Bê-rê rao giảng Ðạo của Ðức Chúa Trời, họ cũng kéo đến đó, sách động và gây náo loạn dân chúng.

14 Anh chị em tín hữu lập tức đưa Phao-lô xuống thuyền vượt biển, chỉ giữ Si-la và Ti-mô-thê ở lại Bê-rê. 15 Những người hộ tống Phao-lô đưa ông đến tận Thành A-thên; sau đó họ từ giã ông để trở về, mang theo chỉ thị, bảo Si-la và Ti-mô-thê phải đến với ông càng sớm càng tốt.

Phao-lô tại A-thên

16 Trong khi Phao-lô ở A-thên chờ Si-la và Ti-mô-thê đến, lòng ông nảy sinh bực bội, vì ông thấy thành phố đầy dẫy các tượng thần. 17 Vì thế ông đến hội đường để biện luận với những người Do-thái và những người dân ngoại tin theo Do-thái Giáo; ngày nào ông cũng ra khu hành chính thương mại để biện luận với bất cứ người nào ông gặp. 18 Cũng có mấy triết gia thuộc trường phái Khoái Lạc và trường phái Khắc Kỷ tranh luận với ông. Có người nói, “Người lắm lời này muốn nói gì?” Những người khác bảo, “Dường như ông ấy muốn rao giảng về các thần ngoại quốc nào đó.” Số là Phao-lô đã giảng cho họ Tin Mừng của Ðức Chúa Jesus và sự sống lại.

19 Họ đưa ông đến A-rê-ô-pa-gu và yêu cầu, “Chúng tôi có thể biết giáo lý mới mà ông giảng là gì không? 20 Vì những điều ông đem đến nghe lạ tai với chúng tôi lắm. Chúng tôi muốn biết những điều đó có nghĩa gì.” 21 Số là người A-thên và các kiều dân ở đó không thích gì hơn là dành thì giờ để bàn tán hay nghe ngóng những gì mới lạ.

22 Bấy giờ Phao-lô đứng giữa A-rê-ô-pa-gu và nói,

“Kính thưa quý vị là những người ở A-thên: Tôi nhận thấy quý vị có lòng tín ngưỡng hơn ai cả. 23 Vì tôi đã đi khắp thành phố của quý vị, xem xét kỹ những tượng thần quý vị đang thờ, và tôi thấy một bàn thờ, trên đó có khắc những chữ, ‘Thờ Thần Không Biết.’ Vậy vị thần mà quý vị thờ nhưng không biết đó chính là vị thần tôi rao giảng cho quý vị đây.

24 Ðức Chúa Trời là Ðấng dựng nên vũ trụ và mọi vật trong đó. Vì Ngài là Ðấng chủ tể của trời và đất, Ngài không ngự trong các đền thờ do tay loài người làm nên. 25 Ngài cũng không cần bàn tay loài người phục vụ như thể Ngài cần điều gì, vì chính Ngài ban sự sống và hơi thở cho mọi loài mọi vật.

26 Từ một người Ngài đã tạo nên mọi dân tộc đang sống trên khắp mặt đất. Ngài đã ấn định các mùa và ranh giới cho nơi họ ở, 27 để họ tìm kiếm Ðức Chúa Trời, và may ra họ có thể dò dẫm mà tìm được Ngài, mặc dù Ngài không ở xa mỗi người chúng ta; 28 vì ‘Trong Ngài chúng ta sống, động, và hiện hữu,’ như một vài thi sĩ của quý vị đã nói, ‘Chúng ta cũng là dòng giống của Ngài.’

29 Vậy, vì là dòng giống của Ðức Chúa Trời, xin chúng ta đừng nghĩ rằng Ðức Chúa Trời giống như một tác phẩm bằng vàng, bạc, hoặc đá, do óc nghệ thuật và trí tưởng tượng của con người tạo nên. 30 Ðức Chúa Trời đã bỏ qua thời kỳ mông muội đó, nhưng bây giờ Ngài truyền rằng mọi người ở mọi nơi phải ăn năn, 31 vì Ngài đã định một ngày để phán xét cả thế gian theo lẽ công chính qua một Ðấng Ngài đã lập, và để xác nhận cho thẩm quyền của Ðấng ấy trước mọi người, Ngài đã làm cho Ðấng ấy sống lại từ cõi chết.”

32 Nhưng khi họ nghe nói đến sự sống lại của người chết, một vài người bắt đầu chế nhạo; rồi những người khác nói, “Chúng tôi sẽ nghe ông nói việc ấy vào một dịp khác.”

33 Nghe vậy Phao-lô bước ra khỏi những người ấy. 34 Nhưng có mấy người đi theo ông và tin. Trong số đó có Ði-ô-ni-si-u là thành viên của Hội Ðồng A-rê-ô-pa-gu, một bà tên là Ða-ma-ri, và một số người khác cùng tin với họ.

Tài Liệu

  • Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
  • Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành