Đa-ni-ên: Chương 11

Từ Thư Viện Tin Lành
Phiên bản vào lúc 15:34, ngày 7 tháng 7 năm 2020 của Admin (Thảo luận | đóng góp)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch 1925

1. Trong năm đầu đời vua Đa-ri-út, người Mê-đi, ta đã dấy lên để giúp đỡ người và làm cho mạnh.

2. Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết sự chân thật. Nầy, còn có ba vua trong nước Phe-rơ-sơ sẽ dấy lên, lại vua thứ tư có nhiều của cải hơn hết thảy; và khi của cải làm cho vua đó nên mạnh, thì người xui giục mọi người nghịch cùng nước Gờ-réc. 3. Song sẽ có một vua mạnh dấy lên, lấy quyền lớn cai trị và làm theo ý mình. 4. Khi vua ấy đã dấy lên, thì nước người bị xé và chia ra theo bốn gió của trời, nhưng không truyền lại cho con cháu, cũng không như quyền đã dùng mà cai trị trước nữa; vì nước người sẽ bị nhổ và phó cho người khác ngoài những người đó.

5. Vua phương nam sẽ được mạnh; nhưng một trong các tướng của vua sẽ được mạnh hơn vua, và có quyền cai trị; quyền người sẽ lớn lắm. 6. Đến cuối cùng mấy năm, các vua đó sẽ đồng minh với nhau; công chúa vua phương nam đến cùng vua phương bắc để kết hòa hảo. Nhưng sức của cánh tay công chúa chắc không được lâu; quyền của vua phương bắc và cánh tay người cũng chẳng còn; nhưng công chúa và những kẻ đã dẫn nó đến, và người sanh ra nó, cùng kẻ đã giúp đỡ nó trong lúc đó đều sẽ bị nộp.

7. Một chồi ra từ rễ công chúa, dấy lên để nối ngôi nó, mà đến cùng cơ binh, vào trong đồn lũy vua phương bắc, đánh và thắng được. 8. Người bắt cả các thần họ làm phu tù đem sang nước Ê-díp-tô, cả các tượng đúc và các khí mạnh bằng vàng bằng bạc nữa; đoạn trong vài năm, người sẽ không đánh vua phương bắc. 9. Vua nầy sẽ tiến vào nước vua phương nam, nhưng lại trở về xứ mình. 10. Hai con trai vua phương bắc đi chiến trận, nhóm một đoàn cơ binh lớn, sẽ đến, sẽ tràn ra và đi qua; chúng nó sẽ trở về và chiến trận cho đến đồn lũy vua phương nam.

11. Bấy giờ vua phương nam tức giận, ra ngoài để đánh nhau cùng vua phương bắc, sắp sẵn sàng một cơ binh đông, và cơ binh của vua phương bắc phải phó vào tay người. 12. Cơ binh đó tan rồi, thì lòng vua phương nam sẽ lên kiêu ngạo. Người sẽ làm cho ngã xuống bấy nhiêu vạn người, nhưng không được thắng. 13. Vua phương bắc sẽ trở về, thâu nhóm cơ binh đông hơn nữa; và đến cuối cùng các kỳ tức là các năm, người sẽ đến với một cơ binh lớn và đồ rất nhiều.

14. Trong khi ấy nhiều người nổi lên nghịch cùng vua phương nam, và các con cái của kẻ hung dữ trong dân ngươi sẽ dấy lên, hầu cho ứng nghiệm sự hiện thấy, nhưng họ sẽ ngã xuống. 15. Vậy vua phương bắc sẽ đến; dựng đồn lũy, lấy một thành vững bền; và quân phương nam, dầu cho đến quân tinh nhuệ nữa, cũng không thể đứng vững được. Vì chẳng có sức nào chống lại được. 16. Nhưng kẻ đến đánh nó sẽ làm tùy ý mình, và chẳng có ai đang lại với người. Người sẽ đứng trong đất vinh hiển, cầm sự hủy phá trong tay. 17. Người quyết lòng lấy sức của cả nước mình mà đến; đoạn, người sẽ giao hòa với nó, và sẽ làm ứng nghiệm; nó sẽ đem con gái của đàn bà cho nó, để làm bại hoại; nhưng nó sẽ không đứng được và cũng không thuộc về người. 18. Đoạn, người quay sang các cù lao và chiếm lấy nhiều nơi. Nhưng một vua sẽ làm cho thôi sự sỉ nhục người làm ra, và còn làm cho sự đó lại đổ trên người. 19. Đoạn người sẽ trở mặt về các đồn lũy đất mình; nhưng chắc phải vấp và ngã, và chẳng được tìm thấy nữa.

20. Bấy giờ có một vua khác sẽ nối ngôi người, sai kẻ bức hiếp đi qua nơi vinh hiển của nước; nhưng trong mấy ngày người sẽ phải bại hoại, chẳng vì cơn giận dữ hay trận chiến tranh nào cả.

21. Lại có kẻ đáng khinh dể lên thay vì vua đó, mà người ta không tôn người làm vua; nhưng người sẽ đến lúc yên ổn, dùng lời siểm nịnh mà mưu chiếm lấy nước. 22. Những cơ binh đầy tràn, sẽ bị thua và vỡ tan trước người, cả đến vua của sự giao ước cũng vậy. 23. Dầu có lập hòa ước với vua kia, người cũng làm việc cách dối trá; đem quân đến và được mạnh bởi một dân ít người; 24. người sẽ nhân lúc yên ổn chiếm lấy các khu đất tốt nhất trong tỉnh, và sẽ làm điều mà tổ phụ và liệt tổ người chưa hề làm; lấy những đồ đã cướp đã giựt được và của cải mà chia cho những người theo mình; lập mưu đánh các đồn lũy, nhưng chỉ trong một thì mà thôi.

25. Đoạn, vua đó lại phấn chấn sức mình và lòng mình, dùng một cơ binh lớn đánh vua phương nam. Vua phương nam sẽ đi đánh giặc bằng một cơ binh lớn và mạnh lắm; nhưng người không thể chống cự lại được, bởi vì sẽ có người ta lập mưu nghịch cùng người. 26. Những kẻ ăn trong bàn vua sẽ làm cho vua bại hoại; cơ binh người sẽ tràn ra và nhiều người bị giết và ngã xuống. 27. Có hai vua ấy, trong lòng chỉ chực làm hại; ngồi cùng bàn tiệc mà nói dối; song sự đó chẳng thành, vì sẽ còn có sự cuối cùng nơi kỳ đã định. 28. Vua sẽ trở về đất mình với nhiều của cải lắm; lòng người đã rắp đối địch cùng giao ước thánh, và người sẽ làm theo ý mình, và trở về đất mình.

29. Đến kỳ đã định, người sẽ trở lại và vào phương nam; nhưng lần sau không giống như lần trước. 30. Vì những tàu ở Kít-tim sẽ đến nghịch cùng người; cho nên người sẽ lo buồn và trở về. Người sẽ tức giận nghịch cùng giao ước thánh, và làm theo ý mình. Người sẽ trở về, và coi trọng những kẻ bỏ giao ước thánh.

31. Những quân lính của người mộ sẽ dấy lên, làm ô uế nơi thánh cùng đồn lũy, cất của lễ thiêu hằng dâng, và lập sự gớm ghiếc làm ra sự hoang vu. 32. Người dùng lời nịnh hót mà dỗ dành những kẻ làm sự dữ nghịch cùng giao ước; nhưng dân sự biết Đức Chúa Trời mình sẽ mạnh mẽ mà làm.

33. Những kẻ khôn sáng trong dân sẽ dạy dỗ nhiều người; nhưng họ sẽ phải ngã bởi gươm, bởi ngọn lửa, bởi sự phu tù và sự cướp bóc lâu ngày. 34. Trong khi họ sa ngã, họ cũng sẽ được cứu một ít; song nhiều kẻ sẽ lấy lời nịnh hót mà theo họ. 35. Trong những kẻ khôn sáng sẽ có mấy người sa ngã, hầu cho luyện lọc chúng nó, làm cho tinh sạch và trắng, cho đến kỳ sau rốt, vì việc đó còn có kỳ nhất định.

36. Vua sẽ làm theo ý muốn mình; kiêu ngạo và lên mình cao hơn hết các thần; nói những lời lạ lùng nghịch cùng Đức Chúa Trời của các thần. Người sẽ được may mắn cho đến khi cơn thạnh nộ Chúa được trọn, bởi vì điều gì đã có chỉ định thì phải ứng nghiệm. 37. Người sẽ không đoái xem các thần của tổ phụ mình, cùng kẻ mà đàn bà vẫn mến. Người sẽ chẳng coi thần nào ra gì; bởi vì người tôn mình lên cao hơn hết cả. 38. Nhưng người sẽ ở chỗ mình tôn kính thần của các đồn lũy; người sẽ lấy vàng, bạc, đá quí, và những vật tốt đẹp mà tôn kính thần tổ phụ mình không biết. 39. Người sẽ cậy thần lạ giúp cho mà lấy các đồn lũy vững bền, và người sẽ ban thêm sự vinh hiển cho kẻ nào nhận mình. Người cho họ cai trị nhiều người, và chịu tiền bạc mà chia đất.

40. Đến kỳ sau rốt, vua phương nam sẽ tranh chiến cùng người. Vua phương bắc đem xe binh, lính kỵ và nhiều tàu, xông đến vua đó như cơn gió lốc. Người sẽ lấn vào các nước, tràn tới và đi qua. 41. Người sẽ vào đến đất vinh hiển, và nhiều nước sẽ bị đổ. Song những người Ê-đôm, người Mô-áp và những kẻ làm đầu trong dân Am-môn sẽ thoát khỏi tay người. 42. Người sẽ giang tay ra trên các nước, và đất Ê-díp-tô sẽ không thoát khỏi. 43. Người sẽ chiếm lấy các của báu, vàng và bạc, cùng hết thảy đồ quí báu của Ê-díp-tô. Dân Li-by và dân Ê-thi-ô-bi sẽ theo sau người. 44. Song những tin tức từ phương đông và phương bắc sẽ đến làm cho người bối rối; người sẽ giận lắm mà đi ra để tàn phá và hủy diệt nhiều người. 45. Người sẽ đặt các trại của cung mình ở khoảng giữa biển cùng núi vinh hiển và thánh. Song người sẽ đến sự cuối cùng mình, và chẳng có ai đến giúp đỡ người cả.

Bản Dịch 2011

'

1 Về phần ta, trong năm thứ nhất của triều đại Ða-ri-út người Mê-đi, ta đã đứng hỗ trợ và thêm sức cho vua ấy. 2 Bây giờ ta sẽ tỏ cho ngươi biết sự thật. Này, ba vua nữa sẽ trị vì Ba-tư, nhưng vua thứ tư sẽ giàu hơn ba vua kia rất nhiều. Sau khi vua ấy đã dùng của cải để xây dựng quyền lực thêm mạnh mẽ, vua ấy sẽ vận động mọi người chống lại vương quốc Hy-lạp.

3 Bấy giờ một vua hùng mạnh sẽ nổi lên. Vua ấy sẽ trị vì với quyền hành rộng lớn và muốn làm gì thì làm. 4 Nhưng khi quyền lực của vua ấy đang trên đà lớn mạnh, vương quốc của vua ấy bị tan rã và chia ra theo bốn hướng gió trên trời. Vương quốc ấy sẽ không do con cháu của vua ấy trị vì, và nó sẽ không còn nhiều quyền lực như trước, vì vương quốc ấy sẽ bị nhổ bật gốc và ban cho những người khác.

5 Vua phương nam sẽ được hùng mạnh, nhưng một trong các tướng của vua trở nên hùng mạnh hơn vua và sẽ thống trị một vương quốc lớn hơn cả vương quốc của vua.

6 Vài năm sau họ lập một liên minh. Công chúa của vua phương nam được gả cho vua phương bắc để bảo đảm cho hiệp ước. Nhưng nàng không giữ được quyền lực của nàng; ngay cả cha nàng và quyền lực của ông cũng không đứng vững. Lúc bấy giờ nàng bị trao nộp cùng với phái đoàn hộ tống nàng, luôn cả người sinh ra nàng, và người hỗ trợ nàng. Chẳng bao lâu sau đó, 7 một người trong dòng dõi nàng lên nắm quyền. Vua ấy đem quân tiến đánh quân phương bắc và chiếm được thành trì vua đó, và đánh bại vua đó. 8 Vua ấy mang các thần của chúng về lưu đày ở Ai-cập, cùng với các hình tượng bằng kim loại, các vật quý bằng bạc và bằng vàng của chúng. Mấy năm sau đó vua ấy để yên cho vua phương bắc.

9 Sau khi khôi phục lực lượng vua phương bắc kéo quân đến xâm lấn lãnh thổ của vua phương nam, nhưng rồi vua ấy cũng phải rút quân về nước. 10 Dầu vậy các con trai của vua ấy vẫn nỗ lực chuẩn bị chiến tranh. Họ thành lập được một đạo quân lớn mạnh. Một trong các người con đó kéo quân đến, tràn ngập như nước lũ, dìm chìm tất cả, rồi rút quân trở về thành mình, và cứ tiếp tục gây chiến.

11 Bấy giờ vua phương nam cực kỳ tức giận; vua ấy kéo quân đến tấn công vua phương bắc, người đã thành lập được đạo quân lớn mạnh. Tuy nhiên đạo quân lớn mạnh đó bị trao vào tay vua phương nam. 12 Khi đoàn tù binh đông đúc bị bắt dẫn đi, lòng vua phương nam nổi lên kiêu ngạo, ông ra lịnh xử tử hàng ngàn tù binh; nhưng chiến thắng của ông chẳng kéo dài được bao lâu.

13 Chỉ trong vài năm, vua phương bắc tập hợp được một đội quân rất lớn, lớn hơn cả đội quân khi trước, rồi dẫn đội quân lớn và được trang bị đầy đủ đó trở lại. 14 Trong thời gian ấy nhiều người sẽ nổi lên chống lại vua phương nam. Những kẻ gian hùng ở giữa dân ngươi sẽ thừa cơ dấy loạn, vì tưởng sẽ được làm ứng nghiệm được khải tượng, nhưng chúng thảy đều thất bại.

15 Vua phương bắc sẽ đến phương nam, đắp mô công thành, và chiếm được một thành kiên cố. Quân của vua phương nam không chống cự nổi vua phương bắc. Ngay cả các đơn vị thiện chiến nhất cũng không đủ sức đương đầu với quân thù. 16 Vua phương bắc muốn làm gì thì làm, và không ai có thể làm gì để chống cự nổi ông ấy. Ông đứng trong Ðất Vinh Hiển với quyền hủy diệt nó trong tay. 17 Ông quyết định dùng toàn lực trong vương quốc của ông để chiếm vương quốc phương nam, nên ông gả con gái ông cho vua phương nam với ý đồ sẽ phá hủy vương quốc đó từ bên trong; nhưng ý đồ đó không thành, và ông chẳng được gì. 18 Sau đó ông quay mặt về hướng biển và chiếm lấy nhiều xứ ở miền duyên hải; nhưng một tướng lãnh đã chấm dứt hành động làm nhục người khác của ông và cho chính ông thấm đòn bị làm nhục. 19 Do đó ông phải quay mặt rút về một thành kiên cố trong nước của ông, nhưng ông bị vấp và ngã nhào, và không ai còn thấy ông nữa.

20 Kẻ lên kế vị ông sai người đi thu thuế để có thể tiếp tục duy trì sự huy hoàng của vương quốc. Nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, kẻ kế vị ấy bị tiêu diệt, dù không phải vì bị ai tức giận hay bị tử trận nơi chiến trường.

21 Kẻ đứng lên thế vị là một tên bỉ ổi. Tên đó không được người ta ban cho vương quyền, nhưng hắn chiếm đoạt vương quyền. Trong lúc mọi người đang sống an lành và không phòng bị, hắn dùng những lời dối nịnh mà đoạt lấy. 22 Sau đó toàn thể đội quân có sức mạnh như nước lũ đều bị dẹp sạch trước mặt hắn và bị tan rã, kể cả người thủ lãnh đã có giao ước với hắn. 23 Sau khi các hiệp ước đã ký kết với các đối phương, người ta mới khám phá ra rằng những gì hắn ký kết chỉ là lừa gạt. Nhưng bấy giờ từ một nhóm ít người hắn đã trở nên một kẻ đầy quyền lực rồi. 24 Trong lúc mọi người đang sống an lành và không phòng bị, hắn bất thần chiếm đoạt những vùng trù phú nhất trong xứ. Hắn làm điều mà không ai trong vòng cha ông và tổ tiên hắn đã làm: hắn chia cho những kẻ theo hắn các của cướp, các chiến lợi phẩm, và các tài sản chúng đã cướp đoạt. Hắn cũng lập mưu đánh chiếm các thành kiên cố, nhưng điều đó chỉ được một thời gian ngắn. 25 Hắn dốc toàn lực và đảm lược dẫn một đội quân lớn kéo xuống đánh vua phương nam. Vua phương nam cũng dốc toàn lực đem một đội quân lớn và mạnh ra giao chiến với hắn. Nhưng vua phương nam sẽ không thể chống cự hắn nổi, vì bầy tôi của ông đã âm mưu hãm hại ông. 26 Những kẻ đã hưởng lộc do ông chu cấp hãm hại ông. Quân đội của ông bị dẹp tan, và nhiều người ngã gục và tử trận.

27 Cả hai vua đều toan tính những điều gian ác trong lòng. Dù chúng ngồi cùng một bàn thương thảo với nhau, nhưng chúng chỉ nói với nhau toàn những lời dối trá. Do đó việc thương thảo ấy chẳng tới đâu vì hồi kết thúc theo thời điểm đã ấn định chưa đến. 28 Vua phương bắc rút quân về nước và mang theo rất nhiều của cải chiếm được. Trên đường về hắn sinh lòng chống lại dân của giao ước thánh. Hắn gây nhiều thiệt hại, rồi tiếp tục kéo quân về nước của hắn.

29 Ðến kỳ đã định, hắn trở lại xâm lấn phương nam, nhưng lần nầy, kết quả khác xa lần trước. 30 Trong khi ấy các chiến thuyền từ các nước ở miền biển kéo đến tấn công hắn, do đó hắn lo sợ và buộc lòng phải rút quân về. Dọc đường hắn trút cơn tức giận trên dân của giao ước thánh. Về sau hắn trở lại và giúp đỡ đặc biệt những kẻ đã bỏ giao ước thánh. 31 Quân đội do hắn sai đi chiếm lấy đồn bảo vệ Ðền Thờ, làm ô uế nơi thánh, chấm dứt việc dâng của tế lễ hằng ngày, và đem vào đặt trong nơi thánh những vật gớm ghiếc làm cho nơi thánh tan hoang. 32 Hắn sẽ dùng những lời dối trá tâng bốc để lôi kéo những kẻ gian ác chống lại giao ước về với hắn, nhưng những người biết Ðức Chúa Trời mình thì vững mạnh và kiên trì chống lại hắn. 33 Những người khôn ngoan trong dân sẽ chỉ bảo cho nhiều người biết. Tuy nhiên trong nhiều ngày, họ bị gươm ngã chết, bị thiêu sống, bị tù đày, và bị cướp bóc. 34 Khi họ bị hoạn nạn ngã chết như thế, chỉ có một ít người thật sự giúp đỡ họ, vì phần nhiều những kẻ gia nhập với họ đều không thật lòng. 35 Trong số những người khôn ngoan có một số người ngã xuống, hầu họ được tinh luyện, thanh tẩy, và làm cho thánh sạch, cho đến thời kỳ cuối cùng, vì thời kỳ đã ấn định ấy chưa đến.

36 Vua ấy sẽ tha hồ muốn làm gì thì làm. Hắn tự tôn hắn lên và tự cho mình là vĩ đại hơn tất cả các thần. Hắn buông những lời ngạo mạn xúc phạm đến Ðức Chúa Trời của các thần, và hắn được thành công cho đến khi cơn thịnh nộ dành cho hắn được đầy trọn, vì những gì đã định chắc chắn phải được thực hiện. 37 Hắn không coi các thần của tổ tiên hắn thờ phượng ra gì; hắn không coi thần phái nữ ái mộ ra gì, và hắn cũng không coi bất cứ thần nào ra gì, vì hắn tự cho hắn vĩ đại hơn tất cả các thần. 38 Ðể thay vào chỗ các thần ấy, hắn thờ thần các đồn lũy, một thần mà cha ông hắn không hề biết. Hắn dâng cúng cho thần ấy vàng, bạc, bửu thạch, và các báu vật. 39 Hắn tin cậy vào thần lạ ấy giúp đỡ nên đi tấn công các thành trì kiên cố nhất. Những ai quy phục hắn, hắn làm cho được tôn trọng. Hắn bổ nhiệm chúng vào những chức vụ có quyền hành trên nhiều người, và hắn chia đất cho chúng để thưởng công chúng.

Thời Cuối Cùng

40 Ðến thời kỳ kết thúc, vua phương nam đến tấn công hắn. Hắn kéo ra chống lại như vũ bão với các xe chiến mã, các kỵ binh, và các tàu chiến. Hắn tiến vào các nước, tràn ngập chúng, và càn qua chúng như nước lụt. 41 Hắn xâm lăng Ðất Vinh Hiển. Nhiều nước bị sụp đổ, nhưng các nước sau đây thoát khỏi tay hắn: Ê-đôm, Mô-áp, và những nơi trọng yếu của người Am-môn. 42 Hắn tóm thâu nhiều nước vào tay hắn, ngay cả đất Ai-cập cũng không thoát khỏi. 43 Hắn nắm quyền trên tất cả các kho vàng, các kho bạc, và các kho báu vật của người Ai-cập. Dân Li-by-a và dân Ê-thi-ô-pi đều phải quy phục hắn. 44 Nhưng các tin tức từ phương đông và phương bắc gởi về làm cho hắn lo sợ. Hắn nổi giận kéo quân ra đi và quyết tâm sát hại và tiêu diệt nhiều người. 45 Hắn dựng doanh trại của hắn ở khoảng giữa biển và núi thánh vinh hiển; nhưng ngày tàn của hắn đã đến, và không ai giúp đỡ hắn.

Tài Liệu