Khác biệt giữa các bản “I Sa-mu-ên: Chương 27”
Dòng 7: | Dòng 7: | ||
5. Đa-vít nói với A-kích: “Nếu tôi được ơn trước mặt ngài, xin hãy cho tôi một nơi tại một làng thuộc một vùng quê để ở. Đầy tớ của ngài ở trong hoàng thành với ngài sao được?” 6. Vì vậy, trong ngày hôm đó A-kích đã ban Xiếc-lác cho ông. Do đó, Xiếc-lác thuộc về các vua của Giu-đa cho đến ngày hôm nay. 7. Thời gian Đa-vít cư ngụ trong xứ của người Phi-li-tin là một năm bốn tháng. | 5. Đa-vít nói với A-kích: “Nếu tôi được ơn trước mặt ngài, xin hãy cho tôi một nơi tại một làng thuộc một vùng quê để ở. Đầy tớ của ngài ở trong hoàng thành với ngài sao được?” 6. Vì vậy, trong ngày hôm đó A-kích đã ban Xiếc-lác cho ông. Do đó, Xiếc-lác thuộc về các vua của Giu-đa cho đến ngày hôm nay. 7. Thời gian Đa-vít cư ngụ trong xứ của người Phi-li-tin là một năm bốn tháng. | ||
+ | 8. Đa-vít và các thuộc hạ tiến đánh người Ghê-su-rít, Ghiệt-xít, và A-ma-léc. Đó là những dân tộc từ lâu đã sống trong xứ, trải dài từ Su-rơ cho đến đất Ai-cập. 9. Khi Ða-vít tấn công nơi nào, ông không chừa một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót. Ông cướp đi tất cả chiên, bò, lừa, lạc đà, và quần áo, rồi trở về, đến gặp A-kích. 10. Nếu A-kích hỏi: “Hôm nay, các ngươi đi đánh nơi nào?” Đa-vít trả lời: “Đánh phá ở miền nam của Giu-đa, miền nam của dân Giê-ra-mê-lít, hay miền nam của dân Kê-nít.” 11. Đa-vít không để một người nam hay nữ nào sống sót để dẫn về Gát. Ông nói: “Đừng để họ báo cáo về chúng ta rằng: Đa-vít đã hành động như vậy.” Đa-vít đã làm như vậy suốt thời gian Đa-vít cư ngụ tại vùng quê của Phi-li-tin. 12. A-kích tin Đa-vít. Ông nghĩ rằng: “Hắn tự làm cho mình bị dân tộc của hắn kinh tởm hắn, cho nên hắn sẽ làm đầy tớ cho ta mãi mãi.” | ||
==Bản Dịch 1925== | ==Bản Dịch 1925== |
Phiên bản lúc 06:13, ngày 13 tháng 1 năm 2025
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Lúc đó, Đa-vít nói trong lòng rằng: “Sẽ có ngày ta bị giết bởi tay của Sau-lơ. Ta nên nhanh chóng trốn sang đất Phi-li-tin không phải là tốt hơn hay sao? Sau-lơ sẽ thất vọng, sẽ không tìm kiếm ta khắp bờ cõi của Y-sơ-ra-ên nữa. Như vậy ta sẽ thoát khỏi tay của người.”
2. Sau đó, Ða-vít đã đứng dậy, ông cùng với sáu trăm người theo mình, đến với A-kích, con trai của Ma-óc, vua của Gát. 3. Ða-vít đã ở với A-kích tại Gát. Ða-vít và những người theo ông, mỗi người đi cùng với gia đình của mình. Ða-vít cùng với hai người vợ là: A-hi-nô-am người Giê-rê-ên, và A-bi-ga-in người Cạt-mên, là vợ góa của Na-banh. 4. Người ta báo cho Sau-lơ hay rằng Ða-vít đã trốn đến Gát, nên vua không truy lùng ông ấy nữa.
5. Đa-vít nói với A-kích: “Nếu tôi được ơn trước mặt ngài, xin hãy cho tôi một nơi tại một làng thuộc một vùng quê để ở. Đầy tớ của ngài ở trong hoàng thành với ngài sao được?” 6. Vì vậy, trong ngày hôm đó A-kích đã ban Xiếc-lác cho ông. Do đó, Xiếc-lác thuộc về các vua của Giu-đa cho đến ngày hôm nay. 7. Thời gian Đa-vít cư ngụ trong xứ của người Phi-li-tin là một năm bốn tháng.
8. Đa-vít và các thuộc hạ tiến đánh người Ghê-su-rít, Ghiệt-xít, và A-ma-léc. Đó là những dân tộc từ lâu đã sống trong xứ, trải dài từ Su-rơ cho đến đất Ai-cập. 9. Khi Ða-vít tấn công nơi nào, ông không chừa một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót. Ông cướp đi tất cả chiên, bò, lừa, lạc đà, và quần áo, rồi trở về, đến gặp A-kích. 10. Nếu A-kích hỏi: “Hôm nay, các ngươi đi đánh nơi nào?” Đa-vít trả lời: “Đánh phá ở miền nam của Giu-đa, miền nam của dân Giê-ra-mê-lít, hay miền nam của dân Kê-nít.” 11. Đa-vít không để một người nam hay nữ nào sống sót để dẫn về Gát. Ông nói: “Đừng để họ báo cáo về chúng ta rằng: Đa-vít đã hành động như vậy.” Đa-vít đã làm như vậy suốt thời gian Đa-vít cư ngụ tại vùng quê của Phi-li-tin. 12. A-kích tin Đa-vít. Ông nghĩ rằng: “Hắn tự làm cho mình bị dân tộc của hắn kinh tởm hắn, cho nên hắn sẽ làm đầy tớ cho ta mãi mãi.”
Bản Dịch 1925
1. Đa-vít nói thầm nghĩ rằng: Chắc một ngày kia, ta sẽ chết bởi tay Sau-lơ. Ta chẳng làm chi hay hơn bằng trốn trong xứ Phi-li-tin, thì Sau-lơ sẽ chẳng còn kiếm ta trong cả địa phận Y-sơ-ra-ên nữa. Như vậy, ta sẽ thoát khỏi tay người. 2. Vậy, Đa-vít chổi dậy, cùng sáu trăm người theo mình, sang qua đến A-kích, con trai Ma-óc, vua Gát. 3. Đa-vít và những kẻ theo người ở cùng A-kích tại Gát, mỗi người có gia quyến mình. Đa-vít có hai vợ theo, tức là A-hi-nô-am ở Gít-rê-ên và A-bi-ga-in, trước làm vợ của Na-banh ở Cạt-mên. 4. Sau-lơ hay rằng Đa-vít trốn đến Gát, thì thôi đuổi theo người.
5. Đa-vít nói cùng A-kích rằng: Nếu tôi được ơn trước mặt vua, xin hãy nhường cho tôi một nơi nào thuộc về các thành ở ngoài đồng bằng, để tôi ở đó. Vì tôi tớ vua ở trong đế đô với vua mà chi? 6. Vậy, trong ngày đó A-kích ban Xiếc-lác cho người; bởi cớ ấy, Xiếc-lác thuộc về vua Giu-đa cho đến ngày nay. 7. Thì giờ Đa-vít ngụ trong xứ dân Phi-li-tin là một năm bốn tháng.
8. Đa-vít và những kẻ theo người đi loán đến đất dân Ghê-su-rít, dân Ghiệt-xít, và dân A-ma-léc, là những dân tộc từ lâu đời ở miền lân cận Su-rơ cho đến xứ Ê-díp-tô. 9. Đa-vít phá hủy xứ nầy, chẳng để một người nam hay nữ còn sống; cướp lấy chiên, bò, lừa, lạc đà, và áo xống; đoạn, trở về cùng A-kích. 10. A-kích hỏi: Ngày nay, ngươi đi xâm đoạt nơi nào? Đa-vít đáp: Trong miền nam đất Giu-đa, miền nam đất dân Ghê-ra-mê-lít, và miền nam đất dân Kê-nít. 11. Đa-vít chẳng chừa một người nam hay nữ còn sống đặng dẫn về Gát; vì nói rằng, e chúng nó sẽ cáo chúng ta mà rằng: Đó là điều Đa-vít đã làm.
Trọn lúc Đa-vít ngụ trong xứ dân Phi-li-tin, thường hay làm như vậy. 12. Cho nên A-kích tin Đa-vít, mà rằng: Hắn làm cho hắn bị gớm ghiếc nơi Y-sơ-ra-ên, là dân sự hắn, nên chắc hắn sẽ làm tôi tớ ta đời đời.
Bản Dịch 2011
Ða-vít Liên Kết với Dân Phi-li-tin
1 Bấy giờ Ða-vít thầm nghĩ, “Trước sau gì mình cũng sẽ rơi vào tay Sau-lơ. Không gì tốt hơn là đi mau xuống xứ của dân Phi-li-tin; bấy giờ Sau-lơ sẽ thất vọng và sẽ không tìm kiếm mình trong khắp nước I-sơ-ra-ên nữa. Như vậy mình sẽ thoát khỏi tay ông ta.” 2 Nghĩ thế, Ða-vít bèn đứng dậy, cùng với sáu trăm người theo ông, đến với A-kích con trai Ma-óc, vua Gát. 3 Vậy Ða-vít ở với A-kích tại Gát. Ða-vít và những người theo ông ai nấy đều dẫn theo gia đình mình. Ða-vít dẫn theo hai vợ, A-hi-nô-am người Giê-rê-ên, và A-bi-ga-in người Cạt-mên, góa phụ của Na-banh. 4 Người ta báo cho Sau-lơ hay rằng Ða-vít đã trốn đến Gát, nên ông không truy lùng ông ấy nữa. 5 Ða-vít nói với A-kích, “Nếu tôi được ơn trước mắt ngài, xin cho tôi một nơi trong một thành nhỏ nào ở miền quê trong đất nước của ngài, để tôi ở tại đó, vì làm sao tôi tớ ngài có thể ở với ngài trong hoàng thành được?” 6 Vậy hôm đó A-kích ban cho ông Thành Xích-lắc. Vì thế Xích-lắc thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay.
7 Vả, cho đến lúc ấy, Ða-vít đã ở trong xứ của dân Phi-li-tin được một năm và bốn tháng. 8 Ða-vít và những người theo ông đi lên cướp phá các dân Ghê-sua, dân Ghi-xi, và dân A-ma-léc. Ðó là những dân từ xưa vẫn sống ở các miền đi từ Su-rơ đến xứ Ai-cập. 9 Khi Ða-vít tấn công nơi nào trong các xứ đó, ông không chừa một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót. Ông cướp đi tất cả chiên, bò, lừa, lạc đà, và quần áo, rồi trở về, và đến gặp A-kích. 10 Nếu A-kích hỏi, “Hôm nay ngươi đã đi đánh phá ở đâu?” thì Ða-vít đáp, “Tôi đi đánh phá ở miền nam của Giu-đa,” hoặc “ở miền nam của Giê-ra-mê-ên,” hoặc “ở miền nam của dân Kê-ni.” 11 Ða-vít không chừa một người nào dù nam hay nữ sống sót, để đem về trong xứ Gát, vì ông bảo, “Kẻo chúng nói cho dân ấy biết mình đã làm gì ở đâu.” Vậy Ða-vít cứ làm như thế trong suốt thời gian ông tá túc tại xứ Phi-li-tin. 12 Vì thế A-kích rất tin Ða-vít; ông nói, “Hắn đã làm cho dân I-sơ-ra-ên, dân tộc của hắn, ghê tởm hắn. Như vậy hắn sẽ làm tôi cho ta vĩnh viễn.”
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Các Quan Xét
- II Sa-mu-ên
- I Sa-mu-ên
- I Sa-mu-ên: Chương 26
- I Sa-mu-ên: Chương 28
- Bách Khoa Từ Điển Tin Lành